• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bí Mật Cuối Cùng (3 Viewers)

  • Chap 8

Về đến nhà, cô liền kéo anh vào phòng muốn hỏi cho ra lẽ nào ngờ vừa đóng cửa quay lại thì thấy Thế Hào nằm trên giường cô duỗi thẳng tay chân, mắt hiện lên ý trêu chọc :" Anh cứu giá chậm trễ, em "phạt" anh đi có thế nào anh cũng chịu được. Rèn luyện nhiều như vậy chính là chịu đựng sự giày vò của em. " nói rồi anh còn cởi ba cút áo ra để lộ thân hình tuyệt đẹp bên trong, còn làm bộ mặt như rất muốn cô đến " trừng phạt " mình, sọc đen hiện ra sau đầu cô không biết nói gì.
Cô đi đến muốn đá cho anh một cước thì đặc vào mắt là một vết sẹo dài trên ngực anh còn rất to tướng nhìn rất xấu xí nhưng không hiểu sao nó ở trên người anh thì thật quyến rủ. Biết cô đang nhìn mình Thế Hào cởi thêm hai nút áo ra để lộ cơ bụng rắn chắc làm cô nhìn không thể rời mắt. Mặt đã đỏ đến tai....khoan đã, tên này đang dụ dỗ cô sao?
Cô hít mạnh một hơi , đầu cũng lắc mạnh mấy cái giận dữ nhìn anh.
" Anh và Lâm Lạc Hy quen biết từ trước. " cô ngồi xuống ghế bên giường, khoanh tay trước ngực nhìn anh ý chỉ nếu anh không nói thật cô nhất định đá anh ra khỏi đây.
Nghe cô hỏi mắt anh không còn ý cười nữa, ngồi dậy đối diện nhìn cô lúc sau nói :" chỉ là quan hệ làm ăn, không thân thiết. " môi hơi cong lên, có thể nói là kẻ thù không đội trời chung.
" hai người không đơn giản như vậy? Anh không nói em sẽ quay lại hỏi anh ta, dù sao anh ta cũng là ba tiểu Hàn. Gặp anh ta nói rõ mọi chuyện. " cô nghiêm túc nhìn phản ứng của anh còn có người tên Trần Thế Trung cô mơ hồ đoán ra được quan hệ của Thế Hào và người đó.
Thấy phản ứng bình thản của anh khi nghe Tiểu Hàn là con Lâm Lạc Hy thì cô hơi bất ngờ. Anh biết từ trước rồi sao, cô chợt nhớ tới những lần mình muốn về nước thì đều bị anh ngăn cản nếu không thì cũng do vài vấn đề phát sinh nên cô không về nước được. Những cái đó là do anh làm sao.
" Anh biết tiểu Hàn là con Lâm Lạc Hy lâu rồi đúng không. Rớt cuộc anh giấu em bao nhiêu chuyện." cô đứng bật dậy hai tay nắm chặc trừng mắt nhìn anh.
" về Anh đi, ở đó em sẽ an toàn. " chỉ có ở đó anh mới có thể bảo vệ được cô khỏi người đó. Bây giờ anh chắc rằng người đó đã biết, nếu không đưa cô về Anh...anh sợ mình không có khả năng bảo vệ cô ở đây, chỗ này là địa bàn của người đó.
" không. Tại sao phải về, em đã xin nghỉ bên đó lần này về nước là đã xác định không đi. " cô kiên định nhìn anh. Ở lại đây cô sẽ tìm lại được quá khứ của mình, cô sẽ không đi đâu nếu chưa tìm ra sự thật.
Thế Hào nhìn cô khoé môi không cò ý cười mà hơi run lên, nhấp nháy vài cái mới nói:" Hắn ta nói gì với em. " xem bộ dạng kiên định của cô đoán chừng là đã bị tên đó tác động.
" giết... Là em nợ anh ta một mạng... Không có lẻ không chỉ... " giọng cô hơi run.
" chỉ là hiểu lầm... Em đừng tin hắn. Em ở lại đây không an toàn mao cùng tiểu Hàn quay về London, công việc anh sẽ tìm giúp em chỗ khác. " Anh ngắt lời cô
" Như vậy là anh biết chuyện gì đúng không...? " Người cô run lên nhìn anh chỉ xin anh nói cho cô biết sự thật. Tại sao không muốn cô ở lại nơi này.
" không biết... " Thế Hào quay mặt đi không nhìn cô.
" Trần Thế Hào, anh không nói thì em không có cách tìm ra sao. Nếu không em sẽ tìm Lâm Lạc Hy mặc kệ như thế nào em cũng hỏi cho ra lẽ. " cô quát lớn với anh.
Anh im lặng rất lâu mới mở miệng nói :" năm đó em chỉ bị người khác lợi dụng để hại ... Lâm Vy Vy em gái Lâm Lạc Hy. Lâm Vy Vy vì thế mà hôn mê mấy năm nay, có lẻ không thể tỉnh lại. "
Cô ngã ngồi trên ghế, không tin những gì mình vừa nghe :" em đã làm gì cô ấy? " cô hỏi trong vô thức
Lần này Thế Hào tay siết chặt chiếc nhẫn trên ngón cái cũng chuyển sang màu đỏ huyết như màu máu :" em hẹn cô ấy đến khách sạn nhưng em không biết lúc đó bọn người chợ đen đã ở trong đó chỉ đợi để cưỡng bức Lâm Vy Vy. Cô ấy không chịu được đã kích đã nhảy lầu rất may là ngã xuống sân thượng lầu 6 nên cứu được mạng nhưng cũng không thể tỉnh lại. Còn sống không nợ mạng gì cả chỉ là không tỉnh lại "
Tai cô không còn nghe thấy gì nữa, cả người rã rời tay càng nắm chặc hơn móng tay đâm vào da thịt chảy máu nhưng cô không thấy đau so với nỗi đau của Lâm Vy Vy còn gấp ngàn lần.
" là ai, người hại cô ấy là ai? " giọng lạnh lùng vang lên, trong mắt cô là sự câm ghét, kẻ đó thật sự không bằng cầm thú.
Nghe cô hỏi cả người Trần Thế Hào cứng lại môi cong miếm chặc lại, anh im lặng không nói.
Rất lâu cũng không Nghe Thế Hào trả lời cô mới ngẫn đầu nhìn anh, cả người anh bị bao trùm bởi không khí ảm đạm, ngực phập phồng như kiềm nén hơi thở. Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh như thế, anh đang sợ sao?
" anh biết người hại.... " chưa nói hết câu thì ngoài cửa vang lên một giọng nói
" cậu chủ....ông chủ gọi cậu qua đó. " người bên ngoài nói rồi im lặng đứng đợi.
Anh hơi giật mình, rất nhanh lấy lại được dáng vẻ ban đầu. Đứng lên cài lại nút áo chỉnh tề mới nhìn cô dịu dàng nói :" không liên quan đến em, kẻ đó.... Tuy không bắt được nhưng điều tra cho thấy em cũng là người bị hại. Đừng nghĩ nhiều quá, để cho an toàn anh sẽ cho một số người ở lại bảo vệ em. Ngày mai, lập tức đi London. "
Nói rồi Thế Hào ra khỏi phòng, bỏ lại cô một mình ngây người ngồi tại chỗ. Anh không thể nói với cô kẻ đó là ai bởi vì... người hại cô và Lâm Vy Vy chính là Trần Thế Hào anh .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thiếu Chủ Bí Mật Của Tổng Tài
Bí mật của mặt trăng đầu tiên
Bí mật của cô ấy
Hôn Nhân Bí Mật
  • Phi Phi Edana

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom