• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU (1 Viewer)

  • Chương 78

CHƯƠNG 78


“Lúc các người đẩy tôi vào hố lửa có từng nhân từ không? Tống Kim Minh, nhớ cho kĩ, ác giả thì ác báo!”


Dù sao thì cũng là do một tay mình kinh doanh mà nên, Tống Hân Nghiên lạnh giọng nhắc nhở: “Chuyện cũng đã xảy ra rồi, lời thì tôi cũng đã nói, các người muốn lấy lại danh dự cho công ty thì nhanh chóng làm tốt công việc trả hàng, hoàn tiền và bồi thường rồi chờ sau đó giải quyết hậu quả gọn ghẽ đi. Nếu không thì đừng trách tôi làm ra việc gì đó ác hơn!”


Hoắc Tấn Trung vốn còn có chút áy náy nhưng nghe vậy liền nhíu mày.


Anh ta đi qua túm chặt Tống Hân Nghiên, trầm giọng trách mắng: “Công ty cũng là của em đấy! Vì để đối phó với Mỹ Như mà chẳng lẽ đến cả công ty em cũng không cần?”


Tống Hân Nghiên chán ghét vung tay lên, hất tay Hoắc Tấn Trung ra.


Cô giận quá bật cười, mỉa mai: “Tại sao tôi phải cần? Tống Mỹ Như lưu lạc bên ngoài, phải chịu biết bao nhiêu là khổ cực cơ mà. Bây giờ vất vả lắm cô ta mới trở về được nên cả cái thiên hạ này đều phải cung phụng nhường nhịn cô ta. Chỉ cần cô ta nghĩ đến thứ gì là tôi đều phải cho hết. Không phải chỉ là một “Nghiên Mị” thôi sao? Muốn lấy đi hả, tôi không thèm!”


Cô kiêu căng cười khẩy: “Không có mọi thứ của nhà họ Tống, chắc chắn Tống Hân Nghiên này cũng không chết đói được đâu!”


Chỉ là công ty mỹ phẩm dưỡng da của nhà thôi mà.


Cô có chuyên môn, có năng lực, cũng có kinh nghiệm.


Rời khỏi “Nghiên Mị” bị nhà họ Tống khống chế, chỉ cần cô muốn là có thể tạo ra một “Nghiên Mị” khác chỉ thuộc về Tống Hân Nghiên!


“Đầu Gỗ, chúng ta đi.”


Tống Hân Nghiên cùng Khương Thu Mộc đồng thời rời đi.


Hoắc Tấn Trung ngỡ ngàng trước một Tống Hân Nghiên tự tin như vậy.


Đã bao lâu rồi anh ta chưa được thấy Tống Hân Nghiên như vậy?


“Hân Nghiên…”


Hoắc Tấn Trung vô thức muốn đuổi theo.


Người Tống Mỹ Như loạng choạng, ngã về phía Hoắc Tấn Trung. “Tấn Trung…”


Hoắc Tấn Trung không rảnh lo đến Tống Hân Nghiên nữa, vội lo lắng bế cô ta đi đến phòng nghỉ trên lầu.





Bệnh viện.


Cố Vũ Tùng cầm điện thoại, miệng không ngừng tặc lưỡi.


“Quá khí phách. Cứ tưởng chị dâu là bông hoa nhỏ nhu nhược dễ bắt nạt, không ngờ lại là hoa bá vương! Anh Hàn, cô vợ này của anh đúng là xuất sắc!”


Tưởng Tử Hàn cũng đã xem hết toàn bộ livestream, lúc này sắc mặt âm lạnh lùng mới dịu lại, khóe môi hờ hững cong lên: “Vẫn chưa ngốc đến mức hết thuốc chữa.”


Cố Vũ Tùng cạn lời nguýt mắt.


Cũng không biết là ai vừa nãy còn lo lắng đến mức mặt mũi sa sầm, lông mày thì nhăn đến mức có thể kẹp chết cả con ruồi.


Chớp mắt, Cố Vũ Tùng tươi cười sán lại, nịnh nọt nói: “Anh Hàn, sản phẩm chị dâu nghiên cứu ra rất có triển vọng trên thị trường đấy, nhìn cũng có vẻ cho hiệu quả rất tốt. Nếu không có vấn đề gì thì có thể hợp tác với bệnh viện, ủng hộ công việc của cô ấy.”


“Không cần.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom