• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU (1 Viewer)

  • Chương 81

CHƯƠNG 81


Tống Quốc Dũng thấy con gái vừa tủi thân lại dịu dàng, ngoan ngoãn thì làm gì còn tức giận được nữa: “Con hiểu là tốt rồi.”


Tống Mỹ Như vội vàng hỏi: “Tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ? Hân Nghiên đã đưa ra lời hứa thay công ty, trả hàng, hoàn tiền, lại còn phải tặng quà nữa, như vậy tính ra thì chúng ta phải bồi thường gấp ba lần.”


Đáy mắt Đường Ngọc Linh hiện lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị: “Việc hôm nay nhất định là do Tống Hân Nghiên gài bẫy từ trước. Bồi thường như vậy thì mất trắng hơn 200 tỷ ngay lập tức…”


Đồng tử của Tống Mỹ Như run rẩy, hai tay xoắn chặt lại, cẩn thận mở miệng: “Mẹ, không chỉ hơn 200 tỷ thôi đâu, còn hơn 100 tỷ đơn đặt hàng nữa, đều phải bồi thường… gấp ba lần.”


“Hơn 100 tỷ?” Đường Ngọc Linh kêu lên thất thanh.


Mặt Hoắc Tấn Trung cũng biến sắc.


Tống Quốc Dũng hít sâu một hơi.


Giọng Đường Ngọc Linh run rẩy bẻ ngón tay bắt đầu tính: “Hơn… hơn 100 tỷ hàng đặt? Phải bồi thường… bồi thường…”


“Hơn 300 tỷ!” Hoắc Tấn Trung lạnh lùng nói.


Tống Quốc Dũng vừa kinh hãi vừa tức giận, hòa hoãn lại nhịp thở xong liền vung ra một cái bạt tai.


“Bốp!”


Tiếng đánh vang lên khiến mọi người trong phòng run bần bật.


Tống Mỹ Như bị đánh lệch mặt sang một bên.


Cô ta không dám tin che lại mặt, nước mắt lưng tròng: “Ba…”


Đường Ngọc Linh đau lòng không thôi, nghiêm giọng quát khẽ: “Tống Quốc Dũng, ông lên cơn điên đấy à? Việc này có thể trách Mỹ Như được sao? Con bé cũng chỉ muốn hỗ trợ tăng doanh số thôi!”


Tốt xấu gì cũng là vị hôn thê của mình, Hoắc Tấn Trung vội đứng ra: “Chú Tống, chuyện cũng đã xảy ra rồi, chú đánh Mỹ Như cũng không thay đổi được gì. Việc này trách nhiệm là ở cháu, Mỹ Như vừa mới vào công ty, không có kinh nghiệm, tính tình lại hiền lành ngoan ngoãn nên mới dễ dàng tin vào lời đề nghị của Tống Kim Minh.”


Thấy chồng vẫn bừng bừng tức giận, Đường Ngọc Linh vội đẩy con gái vào lòng Hoắc Tấn Trung: “Hôm nay Mỹ Như cũng khiếp sợ lắm rồi. Tấn Trung, con thay dì đưa con bé về nghỉ ngơi trước đi.”


“Vâng ạ.”


Hoắc Tấn Trung gật đầu, đưa Tống Mỹ Như ra khỏi phòng nghỉ.


Đường Ngọc Linh rót một ly trà đưa cho chồng để hạ hỏa: “Sao ông có thể ra tay đánh Mỹ Như được chứ? Đây rõ ràng là do Tống Hân Nghiên bất mãn với chúng ta nên mới gài bẫy Mỹ Như. Mỹ Như quá đơn thuần, vô tội bị liên lụy. Chúng ta không thể vô duyên vô cớ bỏ ra nhiều tiền bồi thường như vậy được. Bồi thường lần này xong chúng ta làm sao mà so được với anh cả với chú ba đây?”


Vẻ mặt Tống Quốc Dũng nghiêm trọng: “Bà có ý gì?”


Đường Ngọc Linh lạnh nhạt nói: “Hay là đuổi thẳng Tống Hân Nghiên ra khỏi nhà họ Tống đi! Nếu như nó không phải người nhà họ Tống vậy thì lời nó hứa chúng ta có thể không nhận! Bảo những người muốn trả hàng đền tiền kia đi mà tìm Tống Hân Nghiên!”


Tống Quốc Dũng trầm tư suy nghĩ, đáy mắt dâng lên vẻ lạnh lùng.


Trên xe.


Khương Thu Mộc hưng phấn hét lên: “Bạn yêu ạ, ban nãy cậu vừa ngầu vừa khí phách, quá hùng hổ, cuối cùng cũng xả được cơn tức. Chúng ta đi chúc mừng chứ nhỉ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom