• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU (1 Viewer)

  • Chương 83

CHƯƠNG 83


Phòng thí nghiệm là cô nhờ Khương Thu Mộc tìm giúp, vừa mới đi vào sử dụng chưa được mấy hôm, Tống Quốc Dũng đã phát hiện ra nhanh như vậy.


Nét mặt cô lạnh đạm: “Sếp Tống có gì thì nói mau, tôi còn có việc.”


Tống Quốc Dũng áy náy ra mặt: “Con vẫn còn giận ba sao? Hân Nghiên, ba tới là để xin lỗi con. Chuyện ngày hôm nay ba cũng xem tin tức mới biết. Để con chịu thiệt thòi rồi. Con đừng để bụng được không?”


Ông ta thở dài, tỏ vẻ đau thương: “Qua chuyện lần này, ba cũng coi như đã nhìn rõ. Chị của con dù sao cũng tới từ thôn quê, chưa từng học cao, xử lý mọi chuyện vẫn còn kém con nhiều. Con bé đúng là không hợp quản lý công ty. Hân Nghiên, chẳng lẽ con không đoái hoài tới công ty nữa sao?”


Mặt Tống Hân Nghiên trầm như nước, mím đôi môi hồng hào không nói gì.


Tống Quốc Dũng dè dặt nói tiếp: “Ba đã ra lệnh xử lý hậu mãi theo cách con nói rồi. Các phòng tài vụ, hậu cần và hậu mãi đều đang tăng ca để lên phương án bồi thường, bảo đảm ngày mai sẽ tiến hành bồi thường thuận lợi…”


“Sếp Tống.”


Tống Hân Nghiên không kiên nhẫn ngắt lời: “Công ty vẫn dưới tên tôi, cho dù không chỉ một mình tôi nhưng tôi cũng có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm giải quyết rắc rối. Kể cả hôm nay ông không chạy tới đây thì tôi cũng không khoanh tay đứng nhìn. Dù gì cũng là thứ ông nội giao lại cho tôi!”


Cô lạnh nhạt nhìn ông ta: “Lời đã nói rõ rồi, tôi còn có việc phải làm, xin phép đi trước.”


Ném lại lời này, cô đi thẳng không hề ngoảnh lại.


Nhìn Tống Hân Nghiên đi xa dần, Tống Quốc Dũng nở nụ cười âm hiểm, rút một chiếc bút mực ra khỏi túi áo ngực.


Khẽ ấn nắp bút, đoạn đối thoại vừa rồi của hai người cất lên.


“Đấu với tao, mày còn non lắm!”





Nhà trẻ Tân Tâm.


Tống Hân Nghiên vội vàng chạy tới nhưng cuối cùng vẫn muộn.


Tưởng Tử Hàn cũng vừa tới nơi, bực dọc liếc nhìn cô.


Tống Hân Nghiên chạy hớt ha hớt hải, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp hơi ửng hồng do vận động mạnh, vội giải thích: “Hôm nay có lý do đột xuất, người ta cũng bị tắc đường mà.”


“Tàu điện ngầm cũng tắc được đường à?”


Tống Hân Nghiên: “…”


Thẳng nam không chừa cho người ta chút thể diện nào, đáng ghét nhất, không có thứ hai!


Đang lúc bầu không khí gượng gạo thì Tưởng Minh Trúc được cô giáo dẫn ra.


Cô nhóc nhìn thấy ba và mẹ mới đứng ở cửa, đôi mắt to long lanh như có nước sáng lấp lánh.


“Ba mẹ tới muộn rồi!” Cô bé bất mãn phân trần.


Tống Hân Nghiên xin lỗi rối rít.


Cô bé rộng lượng gật đầu: “Thôi được, tha thứ cho cô lần này.”


Cô bé hớn hở một tay nắm Tống Hân Nghiên, tay còn lại nắm Tưởng Tử Hàn: “Chúng ta đi đâu đây?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom