Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2126.html
Chương 2126: Kẻ giết người (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tôi nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Trần Dật Hàm đã áp sát tới tôi
Thân thể hình như đã được anh ta đỡ lấy, nhưng đầu tôi vẫn rũ xuống
Tôi có cảm giác như đã nghe thấy tiếng dây xích căng dứt
Âm thanh bưng bưng, không ngớt vang lên
Ý thức đã chìm vào bóng tối
Tiếng bước chân vang lên bên tai
Vị trí rất gần, nghe âm thanh thì tựa như đang giậm chân tại chỗ
Tối nhanh chóng cảm nhận thấy sự chấn động của thân thể mình
Tôi đang đi
Tiếng bước chân ấy là của tôi
Không, chắc không phải
Đang nghĩ như thế thì tôi chợt nhìn thấy một bóng người
Bóng lưng ấy khiến tôi thấy quen thuộc
Xung quanh toàn là bóng tối, chỉ có bóng người ấy đang phát sáng, khiến tôi thấy rõ diện mạo của cô ta
Cô ta dừng bước, ánh sáng trên thân lan rộng ra, soi sáng2một phạm vi nhỏ xung quanh.
Tôi đã nhìn thấy bóng người khác
Một khuôn mặt lạ
Hình như cô ta đã bị thương, quỳ trên đất, lê một chân, sắc mặt bồn chồn
“Cô ổn chứ?” Bóng lưng ấy quay lại hỏi
Mặt cô ta đang lóe sáng, không thấy rõ diện mạo
“Không sao
Khi nãy đang chạy thì bị vấp
À, cảm ơn..
tôi không sao.” Người phụ nữ đang quỳ trên đất gượng cười
“Tôi đỡ cô dậy nhé
Đến giao lộ, gọi giúp cô một chiếc xe, hay là, bạn cô đến đón cô?” Bóng người ấy đưa tay về phía người phụ nữ
Người phụ nữ chần chừ một lát, rồi vẫn nắm lấy bàn tay ấy, cảm ơn mấy lượt: “Để tôi đón xe về
Bên này..
hình như phải gọi xe.” “Vâng
Taxi có lẽ không vào được.” Bóng người đó đáp
Tiếng tháo chạy vang lên sau lưng tôi
Trong bóng tối, không xuất hiện bóng người nào, nhưng9tiếng bước chân hối hả và rối loạn lại cực kỳ chân thực, còn có tiếng ai đó la hét hốt hoảng
Người phụ nữ kia liền biến sắc mặt, tựa người ra sau định tránh thứ gì đó, nhưng chân vừa tiếp đất liền khựng lại
Bóng người quen thuộc kia đỡ lấy cơ thể cô ta, đưa cô ta tránh đi
Tiếng bước chân chạy, tiếng la hét càng lúc càng gần, nhưng những người ấy đều ở trong bóng tối, không thể nhìn thấy, tôi vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí hoảng sợ mà nơi này lan tỏa ra
“Tối cõng cô nhé
Nếu ở lại đây mà bị va phải...” Bóng người ấy quyết đoán nói, đưa lưng về phía người phụ nữ rồi khom người xuống, ra hiệu cô ta leo lên
Người phụ nữ có chút do dự, nhưng hình như đã nhìn thấy gì đó, vội vàng6leo lên lưng bóng người kia
Hai người bắt đầu chạy, tiếng bước chân hòa lẫn vào đám đông
Tầm nhìn của tôi bám theo họ, chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh họ chạy trong bóng tối
Thỉnh thoảng họ còn chao đảo mấy lượt, tựa như đang tránh đám đông xung quanh
Người phụ nữ bám lên cổ người kia, áp mặt sát vào đối phương, mặt mày tái mét, sợ sệt hoang mang
Tiếng bước chân hỗn loạn dần lắng xuống, tiếng la hét, gào thảm xen vào tiếng bước chân cũng dần lùi xa.
Tôi đã thấy họ chạy chậm dần và đã dừng lại
Người phụ nữ khóc lóc, cất lời than vãn kèm theo chút kinh hãi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy..
Sao lại thế này?” “Không sao đâu, sẽ ổn thôi.” “Những người đó..
trước đây tôi đã nghe người ta nói, có ma
Tất cả đều biến thành ma! Tất0cả mọi người sắp chết cả rồi..
bị giết, bằng không thì cũng tự sát
Sao lại thế này chứ...” Người phụ nữ vừa khóc vừa nói, tựa như đã sợ đến suy sụp.
“Đã không sao nữa rồi
Yên tâm đi
Chắc chắn sẽ có người giải quyết chuyện này.” Người phụ nữ kia ngước đầu lên: “Thật không?” “Đương nhiên
Tôi đảm bảo, chắc chắn sẽ có người giải quyết những thứ này
Những chuyện này không kéo dài quá lâu đâu.” Bóng người đó cất giọng đầy tự tin
“Vậy thì tốt quá.” Người phụ nữ xuýt xoa một tiếng, rồi ngượng ngùng nói: “Cảm ơn cô
Tôi không sao nữa rồi, thả tôi xuống đi
Cô cũng tối chạy mãi..
vừa rồi cô không nhìn thấy, chứ sau lưng có người té ngã, bị va ngã, bị giẫm đạp..
không biết giờ ra sao rồi.” Cô ta được thả xuống, nhìn bóng người ấy với vẻ mặt đầy lo7âu: “Cô quả đúng là người tốt
Thật đáng tiếc.” Bóng người kia hình như sửng sốt, không phản ứng gì
Người phụ nữ kia nâng má của cô lên: “Thật đáng tiếc..
năng lực này, không còn hợp thời nữa rồi...” Người phụ nữ nhón chân, áp mặt đến trước mặt bóng người đó
Tầm nhìn của tôi ngay lúc này đã thay đổi.
Trước mặt tôi chỉ còn lại khuôn mặt của người phụ nữ kia
Khuôn mặt trở nên phẳng lì một cách quái đản, mất đi hình dạng của khuôn mặt bình thường, giống như mặt của tờ giấy được trải phẳng ra
Tôi lập tức hoảng hốt
Tầm nhìn đã tách ra lại.
Trên khuôn mặt đang bị ảnh sáng bao trùm của bóng người kia đã được dán lên một tấm da mặt, trùng khớp với đầu.
Còn người phụ nữ kia, cả khuôn mặt đã bị lột da, lộ ra cơ mặt máu me bê bết.
Tôi nghe thấy tiếng quát
Trong bóng tối, lại có ánh sáng bừng lên.
Ánh sáng ấy lại là một bóng người quen thuộc.
Người phụ nữ không có mặt quay đầu qua, nhìn một cái, cầm tay cái bóng người kia lên, đi về phía trước
Ánh sáng mới xuất hiện đã vươn dài ra
Dưới chân của bóng người mới xuất hiện, có một lối sáng hiện ra, trùng khớp với hướng của người phụ nữ kia đang đi
Bóng người mới ấy vội vàng đuổi theo
Tôi đã nghe thấy tiếng la hét, hô hoán từ bóng tối xung quanh
Âm thanh hỗn tạp đều trở nên xa xăm cùng với sự rời đi của hai luồng ánh sáng ấy
Họ một trước một sau, kẻ trước bước đi, kẻ sau đuổi theo, nhưng vẫn giữ mãi khoảng cách ấy.
Tôi đột nhiên nghe thấy tiếng nước
Người phụ nữ không có mặt đang đi đằng trước tựa như cá xuống biển, thân thể chìm xuống, từ bước đi chuyển qua bơi
Bóng người cô ta đang dắt theo, trên mặt vẫn đang dán da người, bị cô ta kéo di, trôi lềnh bềnh trong dòng nước không thể nhìn thấy
Bóng người đuổi theo sau thoáng khựng lại, rồi nhảy xuống nước
Lối ánh sáng trong nước vươn dài
Trong bóng tối, không ngừng xuất hiện những người phụ nữ không có mặt, tụ tập cạnh đồng bọn của chúng
Tiếng nước chảy róc rách
Trong bóng tối, có một sợi dây màu bạc vụt nhanh qua
Những phụ nữ không có mặt kia không bị ảnh hưởng chút nào, dây bạc tựa như có ý thức, lập tức quấn chặt cái bóng đang đuổi theo họ
Bóng người kia bị treo trong nước
Trên khuôn mặt đang bị ánh sáng trùm phủ của cô ấy, ánh sáng đã lùi lại
Tôi đã nhìn thấy vẻ hoảng hốt trên khuôn mặt cô ấy
Chớp mắt, trong đầu tôi xuất hiện rất nhiều ý thức
Tôi đã nhìn thấy một con đường Hoàng Tuyền
Một con đường Hoàng Tuyền mở ra ở trong nước
Thế nhưng, đây không phải là con đường dễ đi
Trên bờ, có ma chầu chực, sẵn sàng bắt những hồn ma sắp vào Địa Phủ bất cứ lúc nào, để làm thức ăn cho mình
Có điều, đó không phải là hồn ma bình thường
Tôi đã nhìn thấy hình ảnh ông già câu cá.
Trên người ông ta mang âm khí màu đen, cả linh hồn đều mang màu đen
Màu đen này men theo cần câu, dây câu trong tay ông ta đi vào dòng sông, nhuộm đen nước sông màu trắng
Tôi đã nhìn thấy xương trắng dưới đáy sông.
Không mấy chốc, lại nhìn thấy người mặc đồ đen đi lại tự nhiên trong dòng nước
Một nam một nữ, bước đi trên bùn dưới đáy sông như đi trên đất bằng
Họ ngẩng đầu lên, cách qua nước sông, nhìn chăm chú lão già câu cá.
Hai bên nhìn nhau, không ai nói lời nào.
Hành động trước là hai người mặc đồ đen.
Người phụ nữ mặc đồ đen nắm lấy dây câu, vừa kéo mạnh, dây câu căng lên, rạch đối mặt nước, Người đàn ông mặc đồ đen phóng thẳng từ dưới đáy sông lên mặt nước, nhảy phắt tới, bóp lấy cổ lão già
Thắng bại tựa như đã được phân định chỉ trong chớp mắt
Nước sông lúc này bắt đầu cuộn trào
Thượng nguồn đổ xuống một lượng nước lớn, tựa như bị vỡ đê
Nước sông đập nát nhà cửa ven sông, rồi cuốn theo những mảnh vụn, theo dòng trôi xuống
Người phụ nữ mặc đồ đen bị nước cuốn đi ngay
Người đàn ông mặc đồ đen chỉ một thoáng phân tâm, cũng đã bị lão già hất ra
Trong dòng chảy cuồn cuộn, dây câu tựa như dao bén, cắt đứt áo khoác đen của họ, làm lộ linh hồn của họ ra
Cảnh tượng này không kéo dài quá lâu, tất cả những chuyện này đều bị dòng nước cuốn đi sạch sẽ
“Khà khà
Địa Phủ, Quỷ Sai, cũng chỉ có vậy.” Lão già cười mỉa mấy tiếng, ngồi xuống bờ sông trở lại, vung cần, ném mồi câu vào dòng sông: “Chạy cũng nhanh đấy.” “Lần này, mày chạy đằng trời.” Tiếng của lão già lại vang lên
Ý thức lùi xa, cảnh tượng trong kí ức biến mất, trước mắt tôi chỉ còn lại bầy ma nữ không da mặt, và bóng lão già méo mó qua dòng nước.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Thân thể hình như đã được anh ta đỡ lấy, nhưng đầu tôi vẫn rũ xuống
Tôi có cảm giác như đã nghe thấy tiếng dây xích căng dứt
Âm thanh bưng bưng, không ngớt vang lên
Ý thức đã chìm vào bóng tối
Tiếng bước chân vang lên bên tai
Vị trí rất gần, nghe âm thanh thì tựa như đang giậm chân tại chỗ
Tối nhanh chóng cảm nhận thấy sự chấn động của thân thể mình
Tôi đang đi
Tiếng bước chân ấy là của tôi
Không, chắc không phải
Đang nghĩ như thế thì tôi chợt nhìn thấy một bóng người
Bóng lưng ấy khiến tôi thấy quen thuộc
Xung quanh toàn là bóng tối, chỉ có bóng người ấy đang phát sáng, khiến tôi thấy rõ diện mạo của cô ta
Cô ta dừng bước, ánh sáng trên thân lan rộng ra, soi sáng2một phạm vi nhỏ xung quanh.
Tôi đã nhìn thấy bóng người khác
Một khuôn mặt lạ
Hình như cô ta đã bị thương, quỳ trên đất, lê một chân, sắc mặt bồn chồn
“Cô ổn chứ?” Bóng lưng ấy quay lại hỏi
Mặt cô ta đang lóe sáng, không thấy rõ diện mạo
“Không sao
Khi nãy đang chạy thì bị vấp
À, cảm ơn..
tôi không sao.” Người phụ nữ đang quỳ trên đất gượng cười
“Tôi đỡ cô dậy nhé
Đến giao lộ, gọi giúp cô một chiếc xe, hay là, bạn cô đến đón cô?” Bóng người ấy đưa tay về phía người phụ nữ
Người phụ nữ chần chừ một lát, rồi vẫn nắm lấy bàn tay ấy, cảm ơn mấy lượt: “Để tôi đón xe về
Bên này..
hình như phải gọi xe.” “Vâng
Taxi có lẽ không vào được.” Bóng người đó đáp
Tiếng tháo chạy vang lên sau lưng tôi
Trong bóng tối, không xuất hiện bóng người nào, nhưng9tiếng bước chân hối hả và rối loạn lại cực kỳ chân thực, còn có tiếng ai đó la hét hốt hoảng
Người phụ nữ kia liền biến sắc mặt, tựa người ra sau định tránh thứ gì đó, nhưng chân vừa tiếp đất liền khựng lại
Bóng người quen thuộc kia đỡ lấy cơ thể cô ta, đưa cô ta tránh đi
Tiếng bước chân chạy, tiếng la hét càng lúc càng gần, nhưng những người ấy đều ở trong bóng tối, không thể nhìn thấy, tôi vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí hoảng sợ mà nơi này lan tỏa ra
“Tối cõng cô nhé
Nếu ở lại đây mà bị va phải...” Bóng người ấy quyết đoán nói, đưa lưng về phía người phụ nữ rồi khom người xuống, ra hiệu cô ta leo lên
Người phụ nữ có chút do dự, nhưng hình như đã nhìn thấy gì đó, vội vàng6leo lên lưng bóng người kia
Hai người bắt đầu chạy, tiếng bước chân hòa lẫn vào đám đông
Tầm nhìn của tôi bám theo họ, chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh họ chạy trong bóng tối
Thỉnh thoảng họ còn chao đảo mấy lượt, tựa như đang tránh đám đông xung quanh
Người phụ nữ bám lên cổ người kia, áp mặt sát vào đối phương, mặt mày tái mét, sợ sệt hoang mang
Tiếng bước chân hỗn loạn dần lắng xuống, tiếng la hét, gào thảm xen vào tiếng bước chân cũng dần lùi xa.
Tôi đã thấy họ chạy chậm dần và đã dừng lại
Người phụ nữ khóc lóc, cất lời than vãn kèm theo chút kinh hãi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy..
Sao lại thế này?” “Không sao đâu, sẽ ổn thôi.” “Những người đó..
trước đây tôi đã nghe người ta nói, có ma
Tất cả đều biến thành ma! Tất0cả mọi người sắp chết cả rồi..
bị giết, bằng không thì cũng tự sát
Sao lại thế này chứ...” Người phụ nữ vừa khóc vừa nói, tựa như đã sợ đến suy sụp.
“Đã không sao nữa rồi
Yên tâm đi
Chắc chắn sẽ có người giải quyết chuyện này.” Người phụ nữ kia ngước đầu lên: “Thật không?” “Đương nhiên
Tôi đảm bảo, chắc chắn sẽ có người giải quyết những thứ này
Những chuyện này không kéo dài quá lâu đâu.” Bóng người đó cất giọng đầy tự tin
“Vậy thì tốt quá.” Người phụ nữ xuýt xoa một tiếng, rồi ngượng ngùng nói: “Cảm ơn cô
Tôi không sao nữa rồi, thả tôi xuống đi
Cô cũng tối chạy mãi..
vừa rồi cô không nhìn thấy, chứ sau lưng có người té ngã, bị va ngã, bị giẫm đạp..
không biết giờ ra sao rồi.” Cô ta được thả xuống, nhìn bóng người ấy với vẻ mặt đầy lo7âu: “Cô quả đúng là người tốt
Thật đáng tiếc.” Bóng người kia hình như sửng sốt, không phản ứng gì
Người phụ nữ kia nâng má của cô lên: “Thật đáng tiếc..
năng lực này, không còn hợp thời nữa rồi...” Người phụ nữ nhón chân, áp mặt đến trước mặt bóng người đó
Tầm nhìn của tôi ngay lúc này đã thay đổi.
Trước mặt tôi chỉ còn lại khuôn mặt của người phụ nữ kia
Khuôn mặt trở nên phẳng lì một cách quái đản, mất đi hình dạng của khuôn mặt bình thường, giống như mặt của tờ giấy được trải phẳng ra
Tôi lập tức hoảng hốt
Tầm nhìn đã tách ra lại.
Trên khuôn mặt đang bị ảnh sáng bao trùm của bóng người kia đã được dán lên một tấm da mặt, trùng khớp với đầu.
Còn người phụ nữ kia, cả khuôn mặt đã bị lột da, lộ ra cơ mặt máu me bê bết.
Tôi nghe thấy tiếng quát
Trong bóng tối, lại có ánh sáng bừng lên.
Ánh sáng ấy lại là một bóng người quen thuộc.
Người phụ nữ không có mặt quay đầu qua, nhìn một cái, cầm tay cái bóng người kia lên, đi về phía trước
Ánh sáng mới xuất hiện đã vươn dài ra
Dưới chân của bóng người mới xuất hiện, có một lối sáng hiện ra, trùng khớp với hướng của người phụ nữ kia đang đi
Bóng người mới ấy vội vàng đuổi theo
Tôi đã nghe thấy tiếng la hét, hô hoán từ bóng tối xung quanh
Âm thanh hỗn tạp đều trở nên xa xăm cùng với sự rời đi của hai luồng ánh sáng ấy
Họ một trước một sau, kẻ trước bước đi, kẻ sau đuổi theo, nhưng vẫn giữ mãi khoảng cách ấy.
Tôi đột nhiên nghe thấy tiếng nước
Người phụ nữ không có mặt đang đi đằng trước tựa như cá xuống biển, thân thể chìm xuống, từ bước đi chuyển qua bơi
Bóng người cô ta đang dắt theo, trên mặt vẫn đang dán da người, bị cô ta kéo di, trôi lềnh bềnh trong dòng nước không thể nhìn thấy
Bóng người đuổi theo sau thoáng khựng lại, rồi nhảy xuống nước
Lối ánh sáng trong nước vươn dài
Trong bóng tối, không ngừng xuất hiện những người phụ nữ không có mặt, tụ tập cạnh đồng bọn của chúng
Tiếng nước chảy róc rách
Trong bóng tối, có một sợi dây màu bạc vụt nhanh qua
Những phụ nữ không có mặt kia không bị ảnh hưởng chút nào, dây bạc tựa như có ý thức, lập tức quấn chặt cái bóng đang đuổi theo họ
Bóng người kia bị treo trong nước
Trên khuôn mặt đang bị ánh sáng trùm phủ của cô ấy, ánh sáng đã lùi lại
Tôi đã nhìn thấy vẻ hoảng hốt trên khuôn mặt cô ấy
Chớp mắt, trong đầu tôi xuất hiện rất nhiều ý thức
Tôi đã nhìn thấy một con đường Hoàng Tuyền
Một con đường Hoàng Tuyền mở ra ở trong nước
Thế nhưng, đây không phải là con đường dễ đi
Trên bờ, có ma chầu chực, sẵn sàng bắt những hồn ma sắp vào Địa Phủ bất cứ lúc nào, để làm thức ăn cho mình
Có điều, đó không phải là hồn ma bình thường
Tôi đã nhìn thấy hình ảnh ông già câu cá.
Trên người ông ta mang âm khí màu đen, cả linh hồn đều mang màu đen
Màu đen này men theo cần câu, dây câu trong tay ông ta đi vào dòng sông, nhuộm đen nước sông màu trắng
Tôi đã nhìn thấy xương trắng dưới đáy sông.
Không mấy chốc, lại nhìn thấy người mặc đồ đen đi lại tự nhiên trong dòng nước
Một nam một nữ, bước đi trên bùn dưới đáy sông như đi trên đất bằng
Họ ngẩng đầu lên, cách qua nước sông, nhìn chăm chú lão già câu cá.
Hai bên nhìn nhau, không ai nói lời nào.
Hành động trước là hai người mặc đồ đen.
Người phụ nữ mặc đồ đen nắm lấy dây câu, vừa kéo mạnh, dây câu căng lên, rạch đối mặt nước, Người đàn ông mặc đồ đen phóng thẳng từ dưới đáy sông lên mặt nước, nhảy phắt tới, bóp lấy cổ lão già
Thắng bại tựa như đã được phân định chỉ trong chớp mắt
Nước sông lúc này bắt đầu cuộn trào
Thượng nguồn đổ xuống một lượng nước lớn, tựa như bị vỡ đê
Nước sông đập nát nhà cửa ven sông, rồi cuốn theo những mảnh vụn, theo dòng trôi xuống
Người phụ nữ mặc đồ đen bị nước cuốn đi ngay
Người đàn ông mặc đồ đen chỉ một thoáng phân tâm, cũng đã bị lão già hất ra
Trong dòng chảy cuồn cuộn, dây câu tựa như dao bén, cắt đứt áo khoác đen của họ, làm lộ linh hồn của họ ra
Cảnh tượng này không kéo dài quá lâu, tất cả những chuyện này đều bị dòng nước cuốn đi sạch sẽ
“Khà khà
Địa Phủ, Quỷ Sai, cũng chỉ có vậy.” Lão già cười mỉa mấy tiếng, ngồi xuống bờ sông trở lại, vung cần, ném mồi câu vào dòng sông: “Chạy cũng nhanh đấy.” “Lần này, mày chạy đằng trời.” Tiếng của lão già lại vang lên
Ý thức lùi xa, cảnh tượng trong kí ức biến mất, trước mắt tôi chỉ còn lại bầy ma nữ không da mặt, và bóng lão già méo mó qua dòng nước.
Bình luận facebook