Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-166
Người Tình Mất Trí - [Quyển 1] - Chương 72 - 4: Sự trở lại của Rank (4)
Mã Tuấn An nhìn Vương Dạ Tước bằng ánh nhìn bâng khuâng, rồi lại nhìn xuống dáng hình của cô gái đang mỉm cười trong khung ảnh vô tri vô giác, lòng anh cũng gieo thêm muộn phiền.
Vương Dạ Tước để khung ảnh úp xuống đùi mình, tay vươn ra dùng chuột lướt xem thông tin trên màn hình.
"Nếu theo những gì cậu nói, ngay từ đầu Vô Kiến Vũ vốn không có ý định giết chết tôi. Nhưng sau khi giao dịch với Jason có lẽ đã nhận được lợi ích gì từ hắn nên mới cho người hành động"
"Sai rồi!" Rank lạnh giọng phủ định, anh nhíu mày nhìn cậu, cậu khoanh hai tay lại, mặt trầm xuống mấy phần, "Thiên - Dạ từ lâu đã không đội trời chung. Cách làm việc và tổ chức của hai bang hoàn toàn khác nhau. Vô Kiến Vũ khét tiếng tàn độc, không ai dễ dàng lợi dụng được hắn đâu"
Rank phóng xuống bàn làm việc, đi vòng qua đứng trước "bức tường kính" phía sau lưng Vương Dạ Tước. Cậu chống tay vào tấm kính, đưa mắt nhìn xuống một nửa thành phố rộng lớn.
"Anh đã nghe qua câu 'một núi không thể có hai hổ' chưa? Vì có anh nên Dạ Hành mới uy vũ như vậy, Vô Kiến Vũ ngay từ đầu đã rất muốn giết chết anh để đưa Thiên Hành trở thành bang phái mạnh nhất, nay lại có đồng minh là Jason, vừa được hưởng lợi ích, vừa lợi dụng được cơ hội. Con cáo già đó tội gì không hành động"
"Rất hợp lí!" Mã Tuấn An vuốt cằm, gật gù tán thành.
Rank quay mặt lại nhìn thẳng vào Vương Dạ Tước, đôi cánh tay nhỏ bé vẫn khoanh yên vị: "Dạo gần đây nhà báo có đưa tin, công ty đầu tư nước ngoài JR đang cạnh tranh rất khốc liệt với công ty của anh nhưng ông chủ của JR chính là Jason. Lloyd, anh đã có thù oán gì với hắn ta ư?"
Vương Dạ Tước trầm mặc không trả lời, anh thừa thông minh để kết luận Jason này có thù với mình, giết người không thành nên cứ muốn hại anh thân bại danh liệt trên thương trường.
Nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn không biết lí do vì sao Jason lại hận mình đến vậy, ngay cả cậu nhóc thiên tài trước mặt cũng không biết, còn ai biết được lí do đây?
"Cộc cộc" Ngoài cửa lại truyền vào tiếng gõ cửa, Rank nhanh chóng núp xuống bàn làm việc của anh, anh lên tiếng, "Vào đi!"
"Dạ, anh đang làm việc à?" Một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ bước vào, đôi mắt màu khói long lanh hút hồn lòng người.
"Ừ!"
Lý Giai Tuệ tay xách một cái túi, đi đến ngồi xuống sô pha, lấy ra một cái ấm hương bằng đồng đặt lên bàn: "Đây là ấm hương có mùi oải hương, Thiên Du nhờ em mang đến đặt trong phòng làm việc của anh giúp anh giảm bớt mệt mỏi”
"Thiếu phu nhân chu đáo phết nhỉ?" Mã Tuấn An ghé vào tai Vương Dạ Tước nói nhỏ.
“Cô ấy nói anh thích nhất là mùi hương này"
Cảm giác ấm áp lan lan trong lòng, viền môi anh cong lên: "Vì trên người cô ấy có mùi oải hương"
Rank giật bắn mình, trong đầu cậu bé ngây thơ bắt đầu liên tưởng đến những hình ảnh thân mật của người lớn, gương mặt nhỏ bốc khói đỏ lên.
Mã Tuấn An đờ người ra, quay mặt úp phía sau cười khúc khích.
Lý Giai Tuệ mỉm cười vô tư, cô mở cái túi bột oải hương đổ vào ấm đồng.
“Quay lại vấn đề lúc nãy đi”
Vương Dạ Tước nói với Mã Tuấn An. Anh gật đầu: “Tôi không ngờ Jason lại...”
Choang! Ấm hương đồng trên tay Lý Giai Tuệ rơi xuống đất đổ vãi bột trên sàn. Cả ba người đều giật mình.
“A... em lỡ tay. Xin lỗi...” Lý Giai Tuệ hoàn hồn, luống cuống ngồi xuống dọn dẹp.
Sắc mặt bỗng trở nên tái nhợt, bàn tay nhặt lấy ấm đồng còn run lẩy bẩy. Những biểu hiện của chột dạ rõ rệt như thế này làm sao có thể qua được mắt Vương Dạ Tước.
Anh trầm mặc quan sát cô, chính là lúc nhắc đến “Jason”, Lý Giai Tuệ lập tức thay đổi thái độ.
Sau khi thu dọn sạch sẽ, Lý Giai Tuệ đổ bột mới vào ấm, bưng đến đặt lên bàn làm việc của anh: “Em để ở đây nhé?”
“Ừm” Anh gật đầu, tay cầm cây bút xoay qua xoay lại.
“Vậy em xin phép, các anh cứ tiếp tục bàn công việc” Cô quay người rời đi, đoạn tay nắm cần gạt cửa thì anh lên tiếng, “Giai Tuệ, em có biết người nào tên Jason không, anh nghe nói hắn ta là ông trùm của công ty điện ảnh nước ngoài”
“Không. Em về nước rồi nên cũng rất ít khi đọc tin tức điện ảnh nước ngoài” Lý Giai Tuệ quay mặt cười gượng gạo, sau đó ra khỏi phòng.
“Tước thiếu?”
“Điều tra Lý Giai Tuệ cho tôi, đặc biệt phải tra ra được cô ấy có quan hệ gì với Jason hay không?”
“Rõ!” Mã Tuấn An gật đầu chấp lệnh. Chợt nhớ đến cậu bé trắng trẻo, anh ngồi xuống ngoắc tay ra hiệu, “Chui ra được rồi”
Rank thở phào, lồm cồm bò ra, hai tay chỉnh lại quần áo ngay ngắn.
“Cô gái lúc nãy có quan hệ gì với Jason sao?”
“Cậu cũng nhận ra à?” Mã Tuấn An nhướng mày hỏi, Rank gật đầu cười tự tin, “Anh nghĩ tôi là ai chứ?”
“Thế anh định làm gì đây Lloyd?”
“Điều tra trước, tiếp đón sau!”
.
.
.
Còn 1 phần nữa là kết thúc “chuyện đại sự” của ba ông xã hội đen này để đón tiếp cảnh thủ đoạn của tiểu tam ) bỏ phiếu cho Vũ để phần sau thấy được sự đáng yêu vô đối của cậu bé thiên tài Rank nhé.
“Bỏ phiếu cho em đi các tiểu khả ái ơi~~ Khoảng 2-3h em quay lại nè. Em sắp mất đất diễn rồi đó” - Rank said.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Mã Tuấn An nhìn Vương Dạ Tước bằng ánh nhìn bâng khuâng, rồi lại nhìn xuống dáng hình của cô gái đang mỉm cười trong khung ảnh vô tri vô giác, lòng anh cũng gieo thêm muộn phiền.
Vương Dạ Tước để khung ảnh úp xuống đùi mình, tay vươn ra dùng chuột lướt xem thông tin trên màn hình.
"Nếu theo những gì cậu nói, ngay từ đầu Vô Kiến Vũ vốn không có ý định giết chết tôi. Nhưng sau khi giao dịch với Jason có lẽ đã nhận được lợi ích gì từ hắn nên mới cho người hành động"
"Sai rồi!" Rank lạnh giọng phủ định, anh nhíu mày nhìn cậu, cậu khoanh hai tay lại, mặt trầm xuống mấy phần, "Thiên - Dạ từ lâu đã không đội trời chung. Cách làm việc và tổ chức của hai bang hoàn toàn khác nhau. Vô Kiến Vũ khét tiếng tàn độc, không ai dễ dàng lợi dụng được hắn đâu"
Rank phóng xuống bàn làm việc, đi vòng qua đứng trước "bức tường kính" phía sau lưng Vương Dạ Tước. Cậu chống tay vào tấm kính, đưa mắt nhìn xuống một nửa thành phố rộng lớn.
"Anh đã nghe qua câu 'một núi không thể có hai hổ' chưa? Vì có anh nên Dạ Hành mới uy vũ như vậy, Vô Kiến Vũ ngay từ đầu đã rất muốn giết chết anh để đưa Thiên Hành trở thành bang phái mạnh nhất, nay lại có đồng minh là Jason, vừa được hưởng lợi ích, vừa lợi dụng được cơ hội. Con cáo già đó tội gì không hành động"
"Rất hợp lí!" Mã Tuấn An vuốt cằm, gật gù tán thành.
Rank quay mặt lại nhìn thẳng vào Vương Dạ Tước, đôi cánh tay nhỏ bé vẫn khoanh yên vị: "Dạo gần đây nhà báo có đưa tin, công ty đầu tư nước ngoài JR đang cạnh tranh rất khốc liệt với công ty của anh nhưng ông chủ của JR chính là Jason. Lloyd, anh đã có thù oán gì với hắn ta ư?"
Vương Dạ Tước trầm mặc không trả lời, anh thừa thông minh để kết luận Jason này có thù với mình, giết người không thành nên cứ muốn hại anh thân bại danh liệt trên thương trường.
Nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn không biết lí do vì sao Jason lại hận mình đến vậy, ngay cả cậu nhóc thiên tài trước mặt cũng không biết, còn ai biết được lí do đây?
"Cộc cộc" Ngoài cửa lại truyền vào tiếng gõ cửa, Rank nhanh chóng núp xuống bàn làm việc của anh, anh lên tiếng, "Vào đi!"
"Dạ, anh đang làm việc à?" Một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ bước vào, đôi mắt màu khói long lanh hút hồn lòng người.
"Ừ!"
Lý Giai Tuệ tay xách một cái túi, đi đến ngồi xuống sô pha, lấy ra một cái ấm hương bằng đồng đặt lên bàn: "Đây là ấm hương có mùi oải hương, Thiên Du nhờ em mang đến đặt trong phòng làm việc của anh giúp anh giảm bớt mệt mỏi”
"Thiếu phu nhân chu đáo phết nhỉ?" Mã Tuấn An ghé vào tai Vương Dạ Tước nói nhỏ.
“Cô ấy nói anh thích nhất là mùi hương này"
Cảm giác ấm áp lan lan trong lòng, viền môi anh cong lên: "Vì trên người cô ấy có mùi oải hương"
Rank giật bắn mình, trong đầu cậu bé ngây thơ bắt đầu liên tưởng đến những hình ảnh thân mật của người lớn, gương mặt nhỏ bốc khói đỏ lên.
Mã Tuấn An đờ người ra, quay mặt úp phía sau cười khúc khích.
Lý Giai Tuệ mỉm cười vô tư, cô mở cái túi bột oải hương đổ vào ấm đồng.
“Quay lại vấn đề lúc nãy đi”
Vương Dạ Tước nói với Mã Tuấn An. Anh gật đầu: “Tôi không ngờ Jason lại...”
Choang! Ấm hương đồng trên tay Lý Giai Tuệ rơi xuống đất đổ vãi bột trên sàn. Cả ba người đều giật mình.
“A... em lỡ tay. Xin lỗi...” Lý Giai Tuệ hoàn hồn, luống cuống ngồi xuống dọn dẹp.
Sắc mặt bỗng trở nên tái nhợt, bàn tay nhặt lấy ấm đồng còn run lẩy bẩy. Những biểu hiện của chột dạ rõ rệt như thế này làm sao có thể qua được mắt Vương Dạ Tước.
Anh trầm mặc quan sát cô, chính là lúc nhắc đến “Jason”, Lý Giai Tuệ lập tức thay đổi thái độ.
Sau khi thu dọn sạch sẽ, Lý Giai Tuệ đổ bột mới vào ấm, bưng đến đặt lên bàn làm việc của anh: “Em để ở đây nhé?”
“Ừm” Anh gật đầu, tay cầm cây bút xoay qua xoay lại.
“Vậy em xin phép, các anh cứ tiếp tục bàn công việc” Cô quay người rời đi, đoạn tay nắm cần gạt cửa thì anh lên tiếng, “Giai Tuệ, em có biết người nào tên Jason không, anh nghe nói hắn ta là ông trùm của công ty điện ảnh nước ngoài”
“Không. Em về nước rồi nên cũng rất ít khi đọc tin tức điện ảnh nước ngoài” Lý Giai Tuệ quay mặt cười gượng gạo, sau đó ra khỏi phòng.
“Tước thiếu?”
“Điều tra Lý Giai Tuệ cho tôi, đặc biệt phải tra ra được cô ấy có quan hệ gì với Jason hay không?”
“Rõ!” Mã Tuấn An gật đầu chấp lệnh. Chợt nhớ đến cậu bé trắng trẻo, anh ngồi xuống ngoắc tay ra hiệu, “Chui ra được rồi”
Rank thở phào, lồm cồm bò ra, hai tay chỉnh lại quần áo ngay ngắn.
“Cô gái lúc nãy có quan hệ gì với Jason sao?”
“Cậu cũng nhận ra à?” Mã Tuấn An nhướng mày hỏi, Rank gật đầu cười tự tin, “Anh nghĩ tôi là ai chứ?”
“Thế anh định làm gì đây Lloyd?”
“Điều tra trước, tiếp đón sau!”
.
.
.
Còn 1 phần nữa là kết thúc “chuyện đại sự” của ba ông xã hội đen này để đón tiếp cảnh thủ đoạn của tiểu tam ) bỏ phiếu cho Vũ để phần sau thấy được sự đáng yêu vô đối của cậu bé thiên tài Rank nhé.
“Bỏ phiếu cho em đi các tiểu khả ái ơi~~ Khoảng 2-3h em quay lại nè. Em sắp mất đất diễn rồi đó” - Rank said.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook