Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Người Tình Mất Trí-76
Người Tình Mất Trí - Chương 41 - 2: Truy sát (2)
Thiên Du ôm mình nằm xuống núp sau ghế, cũng may thành ghế cao đã che khuất cả thân hình nhỏ bé của cô Mồ hôi sợ hãi ứa ra cả một vùng trán, cô nhắm tịt mắt lại, bịt chặt hai tai Những phát súng cứ không ngừng nả ra, tạo thành tiếng rền kinh hiển cả một không gian đất trời vắng vẻ Cơ thể cô như cảm giác được nguy hiểm, vô thức run lên Cô ngẩng mặt nhìn anh, hai con ngươi như vực sâu không đáy đập vào mắt cô Cô bất an, nước mắt rưng khóe, chỉ biết nhìn vào đôi mắt phừng lên những tia máu, sự phẫn nộ của chết chóc Một cảm giác kinh hãi lần đầu tiên cô đối diện
Dạ Tước hai tay nắm chặt vào vô-lăng, không ngừng rẽ hướng qua lại tránh những phát súng bắn vào xe Khi vẫn còn đang suy nghĩ cách thức để đối đầu với bọn sát thủ, anh nhớ đến giật mình nhìn sang cô Trong khoảnh khắc nhìn thấy cơ thể nhỏ bé kia run lên không ngừng, tim anh chợt nhói đau một nhịp
Nhanh chóng lấy cái áo khoác phủ lên thân ảnh cuộn tròn co rút, anh lên tiếng sau từng ấy im lặng : "Tin tưởng anh, chuyện này sẽ kết thúc nhanh thôi"
Cô mở to mắt ngạc nhiên, đương nhiên đủ sáng suốt biết hành động vừa rồi của anh là đang lo lắng cho cô, muốn che giấu để bọn chúng không biết trên xe còn có một người Trong lòng chiếc áo, cô lạnh giọng hỏi : "Anh có liên quan đến xã hội đen phải không ?"
Mặc dù đã nghe rõ ràng câu hỏi, nhưng mất vài giây sau anh mới hé môi, chỉ đáp một chữ "Đúng !" lạnh lẽo
Thiên Du nghe câu trả lời đó từ miệng anh phát ra sao mà thấy lòng nhói lên buồn bực, cắn răng để nước mắt yếu đuối không tuôn ra, cô ló đầu ra khỏi áo khoác, giọng mấy phần kích động : "Vì sao bọn người nguy hiểm đó lại đuổi theo chúng ta, chúng muốn hại anh ?"
"Anh cũng không biết, đã nhiều năm anh không bước chân vào thế giới chết chóc đó rồi Lần này không hiểu vì sao có người muốn truy sát anh rất có thể là " Mặt anh đột nhiên tối sầm, đáy mắt phẫn lên tia giết người "Anh đoán rất có thể là Jason"
"Jason ???"
"Đúng vậy, hắn là đối thủ của công ty, chính thực là một con cáo già !!! Hắn vừa về nước liền không nhịn được thuê người truy sát anh một cách lộ liễu như vậy, thật không biết tên này thiểu năng hay đầu óc chứa bã đậu, chỉ một đám sát thủ quèn liền giết được Lão đại của Dạ Hành bang ? Như vậy cái danh xưng Dạ Hành còn có ý nghĩa gì" Anh đập mạnh tay vào vô-lăng căm phẫn, sự kiêu hãnh của một người lãnh đạo nắm quyền hành cả trong và ngoài ánh sáng lại dễ dàng bị một tên ngoại quốc triệt hạ ??
"Dạ Hành bang ? Lão đại ?" Cô to mắt kinh hiển khi biết người đàn ông trước mặt, người cô sắp kết hôn, lại có thể là bang chủ của Dạ Hành - bang phái khét tiếng tàn độc nhất nhì trong thế giới bóng đêm
"Đây là con người khác của anh ấy sao ? Còn có những ai biết được thân phận này của anh ấy đây, như vậy không phải anh ấy đang gặp nguy hiểm sao, có rất nhiều kẻ thù muốn"
"Thiên Thiên, gọi cho Tuấn An, nói anh ta gọi Rank thông qua điện thoại của anh xác định vị trí, nhanh chóng cho người của Dạ Hành đến đây Nhanh lên !!!"
Chưa kịp dứt suy nghĩ thì bên tai đã nghe thấy Dạ Tước lớn tiếng Cô tuy không hiểu nhưng rất nhanh chóng làm theo Cố kiềm chế cơn run nơi bàn tay, tự trấn an bản thân phải bình tĩnh gọi cho Mã Tuấn An, nhưng không thể, không hiểu cảm xúc trong lòng lúc này là quá sốc hay sợ hãi, chỉ biết nước mắt đã bắt đầu ứa ra
Anh trầm tư nhìn ra nỗi lo sợ của cô, đôi mắt kiên định đáng tin cậy nhìn thẳng vào cô : "Đừng sợ Có anh ở đây, không ai làm hại em được đâu"
Những lời nói vừa rồi tuy không dịu dàng, nghe còn có mấy phần lạnh nhạt, nhưng nó như một loại sức mạnh tinh thần bảo vệ cô, tiếp thêm năng lực đánh tan sợ hãi trong thâm tâm
Thiên Du gật đầu kiên định, tay liên tục ấn gọi cho Mã Tuấn An
Mã Tuấn An bên này nghe có điện thoại gọi đến thì sốt ruột đến phát hoảng, anh vội bắt máy nói một tràng : "Lão đại có sao không ? Cậu có thấy tin nhắn tôi gửi đến không ? Lúc nãy gọi cho cậu nhưng không gọi được"
"Anh trợ lý Em là Thiên Du"
"Thiên Du tiểu thư ? CÁI GÌ !! Cô đang ở chung với cậu ấy Hai người có sao không ? Lão Tước thiếu đâu rồi ?"
"Không cần giấu em, em biết cả rồi, cho nên Tước mới để em gọi cho anh chuyển lời"
"Tôi tôi hiểu rồi"
"Anh đừng lo tụi em không sao, Tước đang tập trung lái xe thoát khỏi sự rượt đuổi của bọn người truy sát Anh trợ lý, Tước có dặn em nói với anh, anh nghe cho rõ"
Tuấn An đổ mồ hôi, linh cảm bất an xen lẫn nghi ngờ, thận trọng im lặng nghe từng lời cô nói
"Bảo Rank xác định vị trí của tụi em thông qua tần suất điện thoại này Sau khi đã tra ra thì mang người trong Dạ Hành bang đến đây tiếp ứng"
"Rank ? Rốt cuộc cậu ấy có suy nghĩ không vậy ? Rank chưa bao giờ giúp chúng tôi mặc dù cậu ấy là thành viên của Dạ Hành" Tuấn An nghe nhắc đến người tên Rank kia thì hoảng hốt, anh hét lớn đến nỗi truyền ra bên ngoài
"Em em không biết Tước nói vậy" Cô lắp bắp khó xử ngước nhìn anh
Dạ Tước không có bất kì thái độ gì, anh chỉ ra hiệu cô bật loa lên, nói vỏn vẹn một câu, lạnh đến rợn người : "Không làm theo lệnh, trục xuất khỏi Dạ Hành, cút về khu ổ chuột !!!"
"" Tuấn An đơ người, một giây suy nghĩ, anh nắm chặt tay, đã hiểu ý
"Lão đại, gáng cầm cự tôi đi tìm Rank"
Tútttt - Một tiếng ngắt điện thoại kéo dài Cô ngoan ngoãn nằm co người xuống hốc ghế, thò đầu ra nhìn anh
Có vẻ đã bớt sợ hãi, cô bình tĩnh quan sát xe của bọn người truy sát vẫn đuổi theo qua kính chiếu hậu, trong lòng cũng âm thầm tính toán : "Mình có học qua vài chiêu thức tránh né vũ khí, đặc biệt là súng và phi tiêu Lần này nếu có cận chiến, mình không chắc sẽ thắng nhưng có Tước ở đây Mình tin tưởng anh ấy Tụi mình chắc chắn sẽ thoát !!"
"Khốn kiếp Vương Dạ Tước khá lắm, không hổ danh là lão đại của Dạ Hành, kĩ thuật lái xe có thể né cả đạn của Nhị đương gia tôi Hừ" Người đàn ông ló người ra thực hiện mười mấy phát bắn vừa rồi đột nhiên nở nụ cười Nụ cười khoái chí tràn ngập hưng phấn
"Tăng tốc Áp sát xe Ở cự ly gần mới có thể trang trí một lỗ đạn xinh đẹp trên đầu của Vương Dạ Tước”
Đàn em lái xe nghe lệnh thì thực hiện Đạp ga vọt một phát
Thiên Du ôm mình nằm xuống núp sau ghế, cũng may thành ghế cao đã che khuất cả thân hình nhỏ bé của cô Mồ hôi sợ hãi ứa ra cả một vùng trán, cô nhắm tịt mắt lại, bịt chặt hai tai Những phát súng cứ không ngừng nả ra, tạo thành tiếng rền kinh hiển cả một không gian đất trời vắng vẻ Cơ thể cô như cảm giác được nguy hiểm, vô thức run lên Cô ngẩng mặt nhìn anh, hai con ngươi như vực sâu không đáy đập vào mắt cô Cô bất an, nước mắt rưng khóe, chỉ biết nhìn vào đôi mắt phừng lên những tia máu, sự phẫn nộ của chết chóc Một cảm giác kinh hãi lần đầu tiên cô đối diện
Dạ Tước hai tay nắm chặt vào vô-lăng, không ngừng rẽ hướng qua lại tránh những phát súng bắn vào xe Khi vẫn còn đang suy nghĩ cách thức để đối đầu với bọn sát thủ, anh nhớ đến giật mình nhìn sang cô Trong khoảnh khắc nhìn thấy cơ thể nhỏ bé kia run lên không ngừng, tim anh chợt nhói đau một nhịp
Nhanh chóng lấy cái áo khoác phủ lên thân ảnh cuộn tròn co rút, anh lên tiếng sau từng ấy im lặng : "Tin tưởng anh, chuyện này sẽ kết thúc nhanh thôi"
Cô mở to mắt ngạc nhiên, đương nhiên đủ sáng suốt biết hành động vừa rồi của anh là đang lo lắng cho cô, muốn che giấu để bọn chúng không biết trên xe còn có một người Trong lòng chiếc áo, cô lạnh giọng hỏi : "Anh có liên quan đến xã hội đen phải không ?"
Mặc dù đã nghe rõ ràng câu hỏi, nhưng mất vài giây sau anh mới hé môi, chỉ đáp một chữ "Đúng !" lạnh lẽo
Thiên Du nghe câu trả lời đó từ miệng anh phát ra sao mà thấy lòng nhói lên buồn bực, cắn răng để nước mắt yếu đuối không tuôn ra, cô ló đầu ra khỏi áo khoác, giọng mấy phần kích động : "Vì sao bọn người nguy hiểm đó lại đuổi theo chúng ta, chúng muốn hại anh ?"
"Anh cũng không biết, đã nhiều năm anh không bước chân vào thế giới chết chóc đó rồi Lần này không hiểu vì sao có người muốn truy sát anh rất có thể là " Mặt anh đột nhiên tối sầm, đáy mắt phẫn lên tia giết người "Anh đoán rất có thể là Jason"
"Jason ???"
"Đúng vậy, hắn là đối thủ của công ty, chính thực là một con cáo già !!! Hắn vừa về nước liền không nhịn được thuê người truy sát anh một cách lộ liễu như vậy, thật không biết tên này thiểu năng hay đầu óc chứa bã đậu, chỉ một đám sát thủ quèn liền giết được Lão đại của Dạ Hành bang ? Như vậy cái danh xưng Dạ Hành còn có ý nghĩa gì" Anh đập mạnh tay vào vô-lăng căm phẫn, sự kiêu hãnh của một người lãnh đạo nắm quyền hành cả trong và ngoài ánh sáng lại dễ dàng bị một tên ngoại quốc triệt hạ ??
"Dạ Hành bang ? Lão đại ?" Cô to mắt kinh hiển khi biết người đàn ông trước mặt, người cô sắp kết hôn, lại có thể là bang chủ của Dạ Hành - bang phái khét tiếng tàn độc nhất nhì trong thế giới bóng đêm
"Đây là con người khác của anh ấy sao ? Còn có những ai biết được thân phận này của anh ấy đây, như vậy không phải anh ấy đang gặp nguy hiểm sao, có rất nhiều kẻ thù muốn"
"Thiên Thiên, gọi cho Tuấn An, nói anh ta gọi Rank thông qua điện thoại của anh xác định vị trí, nhanh chóng cho người của Dạ Hành đến đây Nhanh lên !!!"
Chưa kịp dứt suy nghĩ thì bên tai đã nghe thấy Dạ Tước lớn tiếng Cô tuy không hiểu nhưng rất nhanh chóng làm theo Cố kiềm chế cơn run nơi bàn tay, tự trấn an bản thân phải bình tĩnh gọi cho Mã Tuấn An, nhưng không thể, không hiểu cảm xúc trong lòng lúc này là quá sốc hay sợ hãi, chỉ biết nước mắt đã bắt đầu ứa ra
Anh trầm tư nhìn ra nỗi lo sợ của cô, đôi mắt kiên định đáng tin cậy nhìn thẳng vào cô : "Đừng sợ Có anh ở đây, không ai làm hại em được đâu"
Những lời nói vừa rồi tuy không dịu dàng, nghe còn có mấy phần lạnh nhạt, nhưng nó như một loại sức mạnh tinh thần bảo vệ cô, tiếp thêm năng lực đánh tan sợ hãi trong thâm tâm
Thiên Du gật đầu kiên định, tay liên tục ấn gọi cho Mã Tuấn An
Mã Tuấn An bên này nghe có điện thoại gọi đến thì sốt ruột đến phát hoảng, anh vội bắt máy nói một tràng : "Lão đại có sao không ? Cậu có thấy tin nhắn tôi gửi đến không ? Lúc nãy gọi cho cậu nhưng không gọi được"
"Anh trợ lý Em là Thiên Du"
"Thiên Du tiểu thư ? CÁI GÌ !! Cô đang ở chung với cậu ấy Hai người có sao không ? Lão Tước thiếu đâu rồi ?"
"Không cần giấu em, em biết cả rồi, cho nên Tước mới để em gọi cho anh chuyển lời"
"Tôi tôi hiểu rồi"
"Anh đừng lo tụi em không sao, Tước đang tập trung lái xe thoát khỏi sự rượt đuổi của bọn người truy sát Anh trợ lý, Tước có dặn em nói với anh, anh nghe cho rõ"
Tuấn An đổ mồ hôi, linh cảm bất an xen lẫn nghi ngờ, thận trọng im lặng nghe từng lời cô nói
"Bảo Rank xác định vị trí của tụi em thông qua tần suất điện thoại này Sau khi đã tra ra thì mang người trong Dạ Hành bang đến đây tiếp ứng"
"Rank ? Rốt cuộc cậu ấy có suy nghĩ không vậy ? Rank chưa bao giờ giúp chúng tôi mặc dù cậu ấy là thành viên của Dạ Hành" Tuấn An nghe nhắc đến người tên Rank kia thì hoảng hốt, anh hét lớn đến nỗi truyền ra bên ngoài
"Em em không biết Tước nói vậy" Cô lắp bắp khó xử ngước nhìn anh
Dạ Tước không có bất kì thái độ gì, anh chỉ ra hiệu cô bật loa lên, nói vỏn vẹn một câu, lạnh đến rợn người : "Không làm theo lệnh, trục xuất khỏi Dạ Hành, cút về khu ổ chuột !!!"
"" Tuấn An đơ người, một giây suy nghĩ, anh nắm chặt tay, đã hiểu ý
"Lão đại, gáng cầm cự tôi đi tìm Rank"
Tútttt - Một tiếng ngắt điện thoại kéo dài Cô ngoan ngoãn nằm co người xuống hốc ghế, thò đầu ra nhìn anh
Có vẻ đã bớt sợ hãi, cô bình tĩnh quan sát xe của bọn người truy sát vẫn đuổi theo qua kính chiếu hậu, trong lòng cũng âm thầm tính toán : "Mình có học qua vài chiêu thức tránh né vũ khí, đặc biệt là súng và phi tiêu Lần này nếu có cận chiến, mình không chắc sẽ thắng nhưng có Tước ở đây Mình tin tưởng anh ấy Tụi mình chắc chắn sẽ thoát !!"
"Khốn kiếp Vương Dạ Tước khá lắm, không hổ danh là lão đại của Dạ Hành, kĩ thuật lái xe có thể né cả đạn của Nhị đương gia tôi Hừ" Người đàn ông ló người ra thực hiện mười mấy phát bắn vừa rồi đột nhiên nở nụ cười Nụ cười khoái chí tràn ngập hưng phấn
"Tăng tốc Áp sát xe Ở cự ly gần mới có thể trang trí một lỗ đạn xinh đẹp trên đầu của Vương Dạ Tước”
Đàn em lái xe nghe lệnh thì thực hiện Đạp ga vọt một phát
Bình luận facebook