-
Chương 20 Ghen (1) (Caoh) ACB
Hạ nhân Mạt Viên đã chuẩn bị một thùng gỗ lớn đựng nước ấm, Lăng Hoàng nhất quyết muốn kéo Thi Mặc Nhi cùng ngâm mình, tiểu gia hỏa không chịu, còn tức giận. Ở thuyền hoa nàng đã thay y phục ướt, suốt đường hồi Lăng phủ, nàng đều không muốn nói. Trước mặt người ngoài nàng để hắn ôm. Sau khi trở về Mạt Viên, hạ nhân lui ra nàng liền vứt tay hắn.
“Nếu nương tử không ngâm, ta cũng không ngâm, bảo bọn họ đem nước ấm đi…” Lăng Hoàng nói xong muốn đi ra ngoài.
“Chàng!” Thi Mặc Nhi khó thở, vừa xuống nước đã lạnh run người, người hắn thể hàn, nếu không làm ấm người, nhất định sẽ bị bệnh.
Lăng Hoàng xoay người ôm tiểu gia hỏa, hơi cúi người, áp trán vào trán nàng, xin nàng khoan dung: “Nương tử tức giận, ta biết… Nhưng nàng xuống nước, không thể không làm nóng người. Nàng muốn hỏi gì, ta đều trả lời. Chúng ta ngâm làm ấm người, đều nghe nàng, được không!”
Thi Mặc Nhi ngước mắt lên, nàng cũng không có cách nào trước giọng nói dịu dàng lấy lòng của hắn, hơi nước đầy hai mắt: “Vậy chàng mau leo vào đi!”
“Được!” Lăng Hoàng tuân lệnh cởi y phục mình ra, thấy tiểu gia hỏa bất động, hắn lại tới cởi dây lưng của nàng. Thi Mặc Nhi sợ hắn cảm lạnh nên nàng đành phải chủ động cởi y phục của mình ra, nhưng vẫn để lại lớp y phục mỏng, không chịu trần truồng tắm với hắn.
Lăng Hoàng giấu ánh lửa trong mắt, hắn kéo tiểu gia hỏa vào trong thùng gỗ, hai người tiến vào, nước trong thùng tràn ra rất nhiều, thật ra thùng gỗ lớn có thể chứa hai người, độ ấm của nước cuối cùng cũng làm ấm hai người. Diễn đàn Vietwriter.vn
Hơi ấm đột ngột ngược lại khiến cơ thể Thi Mặc Nhi run lên, nỗi sợ hãi vừa nãy hắn chìm xuống nước bắt đầu ập đến…
Hai người ngồi đối mặt trong thùng gỗ, hắn mở rộng hai chân, chân dài quấn lấy eo nàng, vòng qua để nàng ngã vào ngực mình. Vì không gian trong thùng gỗ có hạn, hắn cũng tách hai chân của nàng ra khiến nàng cũng quấn quanh eo mình. Đương nhiên vật nhỏ không chịu để hắn tùy hứng nhưng nàng không có chỗ trốn. Cứ như vậy chân hai người quấn lấy nhau, hai tay cũng vây quanh đối phương.
Tiểu khả ái không biết khi xuống nước nàng mặc lớp y phục mỏng còn quyến rũ hơn lúc nàng không mặc gì, khuôn mặt nhỏ ngây thơ, sự tương phản này càng chết người. Vị huynh đệ dưới lớp khăn tắm Lăng Hoàng bọc có xu hướng dần dần ngẩng đầu.
“Nương tử, nàng ôm ta sẽ không lạnh nữa.” Nàng run rẩy, Lăng Hoàng đau lòng.
“Chàng cố tình rơi xuống nước đúng không!” Giọng nói của Thi Mặc Nhi run lên, hai mắt ngập nước mắt.
Nàng sợ, Lăng Hoàng biết. Hắn đoán chắc tối nay thuyền hoa sẽ xảy ra chuyện, rơi xuống nước là hắn cố ý nhưng hắn không ngờ vật nhỏ sẽ nhảy xuống cứu hắn, một màn trong nước kia vẫn trào dâng trong lồng ngực hắn. Cuối cùng hắn cũng nhận ra nàng đã phá vỡ, tiến vào thế giới lạnh như băng của hắn. Nàng vượt qua dòng nước, vì hắn mà đến, kéo hắn ra khỏi vực sâu.
“Đúng. Ta cố ý.” Hắn nâng mặt tiểu gia hỏa lên, thẳng thắn thừa nhận. Quả nhiên, giọt nước mắt kia lăn xuống, hắn liếm mắt nàng, nếm được vị mặn. Diễn đàn Vietwriter.vn
“Chàng có biết rất nguy hiểm không!” Thi Mặc Nhi nghe xong câu này, nàng quay mặt đi, tức giận trừng mắt nhìn hắn, cuối cùng nàng bắt đầu phát tiết nỗi sợ hãi trong lòng.
“Chàng có biết ta sợ hãi đến mức nào không!” Nàng tát nước trong thùng làm bọt nước văng tung tóe.
“Nếu chàng không bơi tốt, nếu ta không biết bơi… Nếu…” Lăng Hoàng hôn lên môi Thi Mặc Nhi, vươn đầu lưỡi liếm cánh môi đang khép chặt, tiểu gia hỏa tức giận, không chịu mở ra.
“Là ta sai…” Hắn thì thầm ở giữa môi nàng: “Ta không tốt…” Hắn biến thành liếm môi nàng: “Nương tử đừng bỏ mặc ta, được không…” Nhân lúc tiểu gia hỏa hơi mềm hắn lập tức tách hai cánh môi nàng ra, thâm nhập vào miệng nàng, một tay luồn qua mái tóc ướt giữ gáy nàng, một tay giữ eo nàng lại khiến hai người sát vào nhau. Cái lưỡi ấm áp đảo loạn từng chỗ trong miệng nàng, móc lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh thơm tho, tiếng mút tấm tắc, hắn đoạt đi hơi thở và ý thức nàng.
“Ưm…”
Lưỡi hắn vẫn tiến vào sâu hơn, hơi thở của Thi Mặc Nhi không ổn định, đầu nhỏ bị hắn giữ, dùng chút sức đẩy đầu nhỏ của nàng về phía trước khiến hắn càng tiến sâu vào cổ họng của nàng hơn. Hắn đổi hướng, mút liếm hôn sâu đều điên cuồng và càn rỡ hơn bao giờ hết.
Cho đến khi hai người không thể nuốt nước bọt dính trên khóe miệng và cho đến tận lúc tiếng hít thở của hai người phát ra với tiếng thở dốc, cuối cùng cần thở gấp hai người mới dừng lại.
Môi tiểu gia hỏa đỏ bừng vì hôn. Diễn đàn Vietwriter.vn
“Thi Thi…” Hắn đột nhiên gọi nàng bằng nhũ danh, vòng tay qua eo nàng, ôm vật nhỏ vào lòng. Hắn cắn nhẹ vào vành tai tiểu gia hỏa, gặm cắn: “Bảo bối… hắn gọi nàng là Thi Thi…” Hắn khàn giọng nói bên tai nàng một câu…
Tai Thi Mặc Nhi bị cắn, nàng giật mình, cơ thể ngửa ra sau, bụng nhỏ đụng phải nơi nào đó đã nóng rực.
Hắn hôn xuống, gặm cắn cổ nàng.
“Bảo bối, hắn quen nàng?” Hắn lại cắn vai nàng tạo dấu răng nhợt nhạt trên đó.
“Ưm…” Thi Mặc Nhi nhún vai, nàng chưa kịp hiểu câu hắn hỏi hắn đã nhấc người nàng lên, để nàng ngồi lên chân hắn, hai chân nàng quấn lấy eo hắn, như vậy nàng chỉ có thể mở rộng hai chân dính sát vào người hắn.
Hắn hơi dùng sức đẩy ra, làm dương vật sưng to cọ vào bướm nhỏ qua lớp vải mỏng. Nàng không thể khép chân lại, dòng nước ấm trong thùng gỗ cũng vì động tác của hắn mà xô vào bướm nhỏ của nàng…
“A…” Cơ thể Thi Mặc Nhi bắt đầu nóng lên…
Hai người ở trong thùng gỗ, dòng nước bị hắn đẩy hướng toàn bộ về phía nàng làm ướt đẫm y phục mỏng manh. Lớp vải mỏng như một lớp da dính chặt vào người nàng. Đầu vú nhỏ trên bộ ngực sữa đứng thẳng hiện ra dưới lớp vải trắng trong suốt: “Bảo bối… Hai ngươi quen nhau nhau sao…” Lăng Hoàng ngậm lấy, cách lớp vải mỏng hắn dùng đầu lưỡi trêu chọc đầu vú nhỏ, lại lặp lại hỏi.
“Không… Không quen…” Cuối cùng Thi Mặc Nhi cũng hiểu hắn đang hỏi gì.
Dương vật thô dài của hắn cách lớp vải mỏng cọ xát bướm nhỏ của nàng. Một tay hắn vuốt ve bầu vú tròn trịa của nàng qua lớp vải mỏng, ngón cái niết đầu vú phía trên. Trong miệng ngậm đầu vú còn lại, nhẹ cắn, kích thích Thi Mặc Nhi ưỡn người lên nghênh đón hắn.
Tiếng bọt nước văng trong thùng càng lúc càng lớn…
“Bảo bối có biết ta đang hỏi gì không…” Hắn dùng sức cắn như đang trừng phạt nàng, cách lớp áo mỏng còn có thể nhìn thấy dấu răng trên nhũ hoa của nàng. Dương vật sưng to trên người hắn càng ngày càng đau, hắn chỉ có thể không ngừng đẩy lên, chạm vào giữa chân nàng để giảm bớt: “A… Thật muốn cắm vào… Bảo bối… Nàng muốn không…” Diễn đàn Vietwriter.vn
“Ưm… Muốn…” Mặt Thi Mặc Nhi ửng hồng, cắn nửa môi rên rỉ… Nàng quỳ trong thùng gỗ, hai tay bấu lấy vai hắn, hai chân mở ra, bướm nhỏ từng chút từng chút bị va chạm, bên trong đã sớm chảy ra nước dâm, miệng hoa huyệt mở ra. Cách lớp vải dệt bướm nhỏ của nàng không chạm vào dương vật thô dài kia khiến nàng ngứa ngáy, dục vọng lại bị bọt nước đánh sâu vào…
“Hoặc là… Hửm? Không cần… A… Bảo bối… Bướm nhỏ của nàng đang hôn ta… A… Từ từ…” Hai tay Lăng Hoàng để dưới nách nàng, giúp nàng đứng thẳng, hắn cũng đứng dậy theo làm tiếng nước càng lớn hơn…
Hắn xoay người Thi Mặc Nhi, để hai tay nàng đặt lên thành thùng gỗ, hắn cúi người phủ lên người nàng, bờ ngực vuốt ve lưng nàng. Giữa hai người chỉ cách một lớp áo mỏng ướt đẫm, kích thích dục vọng. Một tay hắn vòng qua eo nàng, tay còn lại đi vào giữa hai chân nàng. Hắn không cởi áo nàng ra mà hắn chỉ đẩy tiết khố sang một bên, để dương vật của mình có thể chạm vào lỗ hoa non mềm của nàng…
“Ahhh…” Chỉ cần cảm nhận được sự mềm mại trên con chim của hắn, bướm nhỏ đã không nhịn được bắt đầu co rút… Như những cái miệng nhỏ đang liếm hôn con chim của hắn…
“Bảo bối, kẹp chân lại… A…” Hắn đùa nghịch chân nàng, bắt đầu đâm vào giữa hai chân nàng: “Ưm… Như vậy cũng được… Cũng cắm vào… Ưm a… A… Cái miệng nhỏ phía dưới của nàng cũng quá đáng yêu… A…”
Bướm nhỏ của tiểu gia hỏa không ngừng tìm kiếm con chim thô dài đang cọ xát với nó, muốn hút lấy côn thịt… Nhưng hắn lại cố tình không cho nàng như ý… Rất nhiều lần vì tốc độ và sức lực làm quy đầu lọt vào lỗ hoa: “A… trời ạ… Tiến vào… Vật nhỏ… Nàng đúng là tiểu yêu tinh… Có phải… muốn như này không… Ưm…” Lăng Hoàng chỉ nhẹ nhàng thọc vào rút ra trong hoa huyệt vài cái rồi cố nén dục vọng, lại lui về phía sau rút côn thịt ra, sau đó cọ xát con chim to vào bướm nhỏ non nớt cùa nàng…
“A… Phu quân… Phu quân…” Dục vọng của tiểu gia hỏa đã lên đến đỉnh điểm, sự trống rỗng bên trong bướm nhỏ làm nàng quay đầu cầu xin, bàn tay nhỏ bé với lấy bờ vai hắn ở phía sau, muốn kéo hắn lại gần.
“Sao vậy bảo bối… A… Lại đi vào…” Lăng Hoàng kéo tay nàng xuống, hắn vươn đầu lưỡi quấn quýt với môi lưỡi tiểu gia hỏa, bắt chước động tác dưới hạ thân, tiến vào miệng nàng, hạ thân lại dùng sức đẩy vào lỗ hoa: “A Ưm… Thoải mái không…” Diễn đàn Vietwriter.vn
“Phu quân… Ha… Đừng đi…”
Thịt non cắn chặt lấy quy đầu, tiểu gia hỏa vặn mông để chim lớn tiến vào sâu hơn…
“A… Hư quá… Cắn ta không buông… Ưm…” Lăng Hoàng đưa tay xuống, sờ hạt đậu đỏ nhô lên ở miệng lỗ hoa, lúc này nó đã chui ra, hắn dẫn đường cho côn thịt cọ xát với phần thịt non…
“A a a a… Phu quân…” Thi Mặc Nhi ngửa đầu, tóc đen xõa rối tung, đa phần nhúng hết trong nước, hai tay nàng nắm lấy cổ tay hắn, cắn chặt đôi môi đỏ mọng, dục vọng và khoái cảm tích lũy dưới thân, sự trống rỗng trong cơ thể đang xé nát ý thức nàng: “Phu quân…” Nàng vừa khóc lóc vừa rên rỉ…
“Ta đây… Bảo bối… Thoải mái không…” Hạ thể của Lăng Hoàng va chạm nhanh hơn, quy đầu đã tràn ra tinh dịch… Một tay hắn bóp mặt tiểu gia hỏa, xoay người. Người hắn ngả về phía trước, định hôn nhưng tiểu gia hỏa đã vô thức khép miệng. Hắn liếm láp một lúc, ngược lại còn nhét hai ngón tay vào: “Bảo bối… Ăn ta… A… Ăn ta… Ngoan…” Dương vật dưới thân chỉ đợi bùng nổ, trên ngón tay là độ ấm của khoang miệng nàng… Ngón tay cũng làm theo động tác thọc vào rút ra trong miệng nàng…
“Bảo bối… A…” Trong đầu hắn đang bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ tiểu gia hỏa chính thức ăn mình một lúc nữa… Trong lòng hưng phấn làm quy đầu lập tức căng phồng…
“A a a a…” Quy đầu và thịt non chạm vào nhau khiến hoa huyệt bắt đầu co rút, nhung tiểu huyệt trống rỗng, huyệt thịt chỉ có thể kẹp lấy côn thịt khiến Thi Mặc Nhi hoảng hốt kêu lên.
“A a a… Muốn bắn…” Hắn đưa đẩy theo tốc độ gió, nước trong thùng gỗ văng tung tóe phát ra tiếng. Cuối cùng hắn cũng rút ra khỏi chân tâm, tay hắn cần dương vật to dài, bắn toàn bộ tinh dịch lên lưng nàng, lên mông và quần áo…
Nước trong thùng gỗ đã vẩn đục, trộn lẫn tinh dịch và dâm dịch…
Thi Mặc Nhi ngã vào cạnh thùng gỗ, nàng thở hồng hộc, cơ thể vẫn tiếp tục nóng lên…
“Bảo bối tới…” Lăng Hoàng phóng thích một lần, nhưng côn thịt hơi mềm giữa hai chân vẫn có xu hướng cứng lên… Hắn bước ra khỏi thùng gỗ, vươn tay bế nàng ra, hai người ra khỏi thùng gỗ, nước trên người chảy xuống làm ướt sàn nhà phía dưới, cũng may gian phòng tắm này nóng. Diễn đàn Vietwriter.vn
Mới được bế ra khỏi thùng gỗ, Thi Mặc Nhi đã không thể đứng vững, mềm nhũn ngồi xuống nền đất ấm áp…
Lăng Hoàng định ôm nàng lên nhưng tiểu gia hỏa đang thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ đối diện với dương vật của hắn, hơi thở nhẹ nhàng phun lên quy đầu. Hắn thở gấp, chờ mong, đứng thẳng người nhìn tiểu gia hỏa ngồi quỳ ở dưới háng hắn…
Thi Mặc Nhi thấy dương vật thô dài ở trước mắt mình đang từ từ to hơn, đứng thẳng… Mặt nàng lập tức đỏ bừng, nàng lùi về phía sau theo bản năng.
“Thi Thi của ta…” Hắn lại gọi nhũ danh của nàng.
Thi Mặc Nhi ngước mắt, nhìn từ góc độ của Lăng Hoàng tiểu gia hỏa đúng là yêu tinh. Nàng nâng con ngươi vô tội, đầy hơi nước, trên gương mặt ửng hồng còn có dấu vết vừa hoan ái, y phục mỏng manh ẩm ướt dính vào cơ thể mềm mại, trên vai, trên đầu vú đều là dấu răng của hắn, còn có cả chất nhầy trắng đục hắn vừa bắn ra, loang lổ ở phía trên.
Hắn tiến lên một bước, hướng dương vật thô dài giữa hai chân vào khuôn mặt nhỏ của nàng: “Bảo bối… Vừa nãy nàng muốn… Phu quân cho nàng…”
“Phu quân…” Dương vật to dài trước mắt khiến tiểu gia hỏa khiếp sợ, ánh mắt thương hại của nàng khiến Lăng Hoàng động lòng, dương vật cũng nhảy lên theo.
“Bảo bối đừng sợ… Vi phu đã muốn làm việc này từ lâu rồi… Bảo bối… Nàng liếm cho ta được không…” Khuôn mặt tuấn tú làm nũng khiến người ta mềm lòng: “Nàng sờ ta trước… Ta trướng lắm… Vừa rồi không cắm vào trong… Bây giờ rất đau…” Diễn đàn Vietwriter.vn
Trong lòng Thi Mặc Nhi tò mò, thứ hai là nàng không muốn Lăng Hoàng ấm ức, nàng vươn hai tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy dương vật, độ nóng trong lòng bàn tay nàng đốt cháy dương vật hắn, dương vật to dài như có mạch đập nhảy lên trong lòng bàn tay nàng.
“A… Bảo bối… vuốt ve nó đi…” Nói xong hắn vặn eo đưa đẩy trong lòng bàn tay nàng vài cái trước sau đó bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ, dạy nàng vuốt ve: “Ưm… Như thế này… Ưm a… A…”
Thi Mặc Nhi ngoan ngoãn làm theo, dương vật to dài đưa đẩy trong tay nàng, trước mắt là một màn trình diễn thụt vào đẩy ra của quy đầu. Lăng Hoàng nhìn, hắn cố ý phối hợp đưa đẩy, làm dương vật to dài đụng vào cái miệng nhỏ của nàng, vật cứng chạm vào cánh môi mềm mại, chảy ra tinh dịch: “A… Bảo bối… Ngoan… Liếm ta… Được không…” Tiếp đó côn thịt lại chọc vào cái miệng nhỏ nhắn mấy cái.
Tiểu gia hỏa nghe vậy, nàng há miệng thò cái lưỡi nhỏ của mình ra. Lăng Hoàng nhìn thấy trong lòng kinh hoảng, tiểu gia hỏa liếm láp dương vật, đầu lưỡi lướt qua những đường gân xanh nhô ra trên dương vật, chạy lên lưng Lăng Hoàng.
“Chụt chụt…” Vật nhỏ đang liếm láp hạ thể của hắn, nghiêm túc liếm láp từng chỗ, tay nhỏ đùa nghịch dương vật, bên cạnh khuôn mặt ngây thơ dễ thương chính là dương vật của hắn, hình ảnh dâm uế khiến dương vật sưng to hơn một chút.
“A… Chịu không nổi… Bảo bối… Há miệng…” Tiểu gia hỏa châm lửa khiến Lăng Hoàng suýt nữa không chịu được, năn nỉ, thấy tiểu gia hỏa ngoan ngoãn mở miệng, hắn lập tức đẩy dương vật vào, đầu khấc vừa tiến vào, nhiệt độ và ẩm ướt bên trong khiến Lăng Hoàng không nhịn được: “Trời ạ… Bảo bối… Ăn ta… Mau… Đưa cái lưỡi nhỏ liếm ta… A… Ta muốn cắm cái miệng nhỏ của nàng từ lâu rồi…”
“A a…” Lăng Hoàng từ từ thâm nhập, tiểu gia hỏa không ăn hết, hai tay để ở giữa hai chân hắn, cảm giác khó chịu trong miệng khiến nàng theo bản năng muốn nhổ dương vật to dài ra, nhưng nàng nhổ ra như vậy càng khiến nó phát điên… Diễn đàn Vietwriter.vn
“A ư… Bảo bối… Cho ta vào nữa đi… Được không… Chỉ một chút thôi… Ôi… Thoải mái quá… Cái miệng nhỏ ướt nóng y như tiểu huyệt… Bảo bối… Ăn ngon không… A… Ăn ngon không…”
“Ưm…”
“A… Răng… A… Răng cào ta… Ưm a…” Lăng Hoàng thở gấp, không biết là đau hay thoải mái, khiến Thi Mặc Nhi sợ tới mức dừng lại, sợ cắn đau hắn, nhưng hắn lại không sao còn nhân cơ hội đẩy dương vật to dài vào một chút: “Ưm a… Nhẫn nhịn… Bảo bối… Vì ta nhẫn nhịn… Nuốt ta đi… A… Bảo bối… Ăn đi… Ăn ta…” Hắn đưa đẩy trong miệng tiểu gia hỏa, hắn cong lưng, hai tay đỡ đầu nàng, co nhẹ hông lại.
Tiểu gia hỏa không thể ăn hết toàn bộ dương vật, chỉ một nửa thôi đã khiến nàng khổ sở. Hai tay nàng chống lên đùi hắn, khóc thút thít, nàng chỉ có thể chịu đựng những cú thúc càng ngày càng nhanh của hắn. Cơ thể vì tình huống dâm loạn như này mà nóng lên, đầu vú đã sớm căng cứng, hoa huyệt tiết ra dâm dịch làm ướt hết hai chân…
“Ưm a… một chút nữa… Cái miệng nhỏ thật là… Muốn chết…A…” Lăng Hoàng cũng thương tiếc tiếng khóc của vật nhỏ, nhưng hạ thân thật sự sung sướng khiến hắn sảng khoái, thật sự khiến hắn không dừng được…
Last edited:
Bình luận facebook