Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 954: Phân thân?
“Keng…”
Dưới tình thế bắt buộc, một kích của Diệp Thành đã thất bại, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, cả người rơi theo kích hoá thành một luồng sáng vàng kim, tiếp tục đuổi giết Trùng Dương. Trùng Dương buộc phải khống chế liên tục hai cánh Tinh Nguyệt, nhảy lên trên không tránh né đòn tấn công của Diệp Thành.
Hắn có cặp thiên bảo mạnh mẽ này trong tay, khả năng chạy trốn nhanh hơn Thần Tử áo đen rất nhiều.
Đạp Tinh Ngưu thỉnh thoảng còn bắn ra luồng sáng xanh biếc, mỗi một luồng sáng chứa đầy sức mạnh huỷ diệt các vì sao vỡ vụn, ngay cả Diệp Thành cũng buộc phải dừng lại tránh né. Dù sao thì phân thân này của anh cũng chỉ là Cửu Khiếu Thần Anh tạo thành mà thôi, nhiều lắm thì đến Nguyên Anh là cao nhất rồi, cũng không phải là người thật, không thể chống lại được sức mạnh của Đạp Tinh Ngưu được.
“Ầm…”
Lại một lần nữa, Thần Tử áo đen lại bị Diệp Thành mạnh mẽ hoá thành Thần Mộc Vương Đỉnh, một đỉnh đánh nát. Vị Thần Tử thứ ba khẽ quát, gia nhập vào trận chiến.
Đại Thần Tử Huyền Không của Trường Sinh Giáo!
Đây thật sự là một người mạnh đến kinh thiên động địa, trong bảy người thì tu vi Huyền Không cũng chỉ đứng sau Vân Lam của Kim Ô Môn. Sắc mặt hắn lạnh nhạt không thèm liếc nhìn đến một cái, nhưng trong con ngươi hắn lại hiện lên chín là bùa chú màu tím vàng của Trường Sinh, sau lưng lại có một luồng ánh trăng sáng lạnh lẽo buông xuống.
Trong luồng ánh trăng đó, lúc này lại hiện ra một vị đạo sĩ cổ xưa, ống tay áo bay bay, trông dáng vẻ như một thiên tôn cổ xưa nhẹ nhàng như tiên.
“Tên này thế mà đã tu luyện được thế giới Trường Sinh lên đến mức cao nhất rồi, chỉ còn thiếu một bước thì tiên nhân trong ánh trăng đã có thể bay rồi, cho dù có đạt đến cảnh giới hoàn mỹ thì cũng đủ đặt chân vào chân tiên rồi!”
Có Thần Tử khẽ biến sắc, Huyền Không này so với Cố Trường Sinh và Thần Tử Trường Sinh hiện tại, không biết là mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
“Răng rắc…”
Hắn vươn một tay, ngay cả hai cánh Thiên Long đang nắm lấy chiến xa cũng không hề động mà chỉ dựa vào ánh trăng sáng lạnh sau lưng ép về phía trước, uy thế mạnh mẽ kéo đến bao trùm cả Diệp Thành.
Diệp Thành giơ chân nhấc tay như thể có cả hàng ngàn ngọn núi đè xuống, cử chỉ dường như bị khựng lại, mặc dù không thấy rõ nhưng khi giao đấu với những cấp bậc cỡ như Nguyên Anh đỉnh cao thì quả thực là sơ hở rất lớn.
“Giết!”
Trùng Dương trực tiếp thừa thế đó khống chế hai đôi cánh trắng bạc, hung hăng đánh tới.
Hai con ngươi trong mắt hắn đột nhiên bắn ra hai tia sáng một vàng một bạc. Hai tia sáng đó giống như mặt trời và mặt trăng quấn lấy nhau, âm dương biến đổi huyền diệu, đó chính là Cửu U Nhãn, là phép thần thông sở trường của Trùng Dương.
Cùng lúc đó Thần Tử áo đen cũng cầm trường kiếm đến, tấn công từ sau lưng.
“Bùm!”
Một kích của Diệp Thành đánh tan sát ý nặng nề của ánh trăng sáng lạnh, sau đó lại điểm vào Thần Tử áo đen sau lưng một cách kỳ diệu, điểm nhẹ lên thanh kiếm chém giết đó, lại đánh bay hắn vào không trung. Nhưng cuối cùng, cả người cũng không hoàn toàn thoát được tia sáng vàng và bạc kia, đã bị Cửa U Nhãn chiếu vào, nửa đùi của anh đã bị ánh sáng quét qua lập tức bốc hơi biến mất.
“Hắn sắp không chống chọi được nữa rồi!”
Trùng Dương mừng rỡ, vẻ mặt lộ rõ sự vui mừng tột độ. Diệp Thành lại không giống với bọn họ, trong tay có thần phù thế mạng, chỉ có bị thương thì đó mới là vết thương thật sự. Bị thương càng nặng thì thực lực sẽ càng yếu hơn, cuối cùng rồi cũng ngã xuống.
“Giết hắn!”
Thần Tử áo đen lúc này đã chém giết đến đỏ cả mắt rồi, hai con ngươi đầy tơ máu, thanh kiếm đen lạnh trong tay vung vẩy trong không trung để lại dấu vết đen ngòm quỷ dị, vô số tiếng niệm ma quỷ gào khóc thảm thiết, bao phủ cả ngàn mét chung quanh, hoá thành một u minh quỷ.
Hắn và Thôn Thiên Ma Hổ, một trái một phải xông lên. Lúc này trên người Thôn Thiên Ma Hổ đã có rất nhiều vết thương rồi, bị thần kích của Diệp Phàm chém ra tạo thành từng vết thương dài, vô cùng đau đớn.
Thiên Quang Minh Nguyệt Kiếm!
Huyền Không lại mượn đà sử dụng sức mạnh vô địch này của Trường Sinh Giáo.
“Ầm!”
Ánh trăng sáng lạnh sau lưng hắn rơi xuống một luồng tiên quang lạnh lẽo vô cùng, trong suốt long lanh như thuỷ tinh. Luồng tiên quang đó giống như Thiên Kiếm chắn ngang không trung chém thẳng đến. Càng kinh khủng hơn là, tiên nhân trong ánh trăng sáng đó lúc này lại giống như muốn nhảy ra khỏi luồng ánh trăng, tay cầm tiên quang giống như tiên tử múa kiếm, thân hình mờ ảo lúc thấy lúc không, chém mạnh về phía Diệp Thành!
Chiêu này do hắn sử dụng, so với Cố Trường Sinh đâu chỉ mạnh hơn gấp trăm lần?
“Ầm!”
Một chiêu này quả thực quá kinh khủng, ngay cả các vị Thần Tử trưởng lão cũng biến sắc. Không ngờ tu vi của Huyền Không đã mạnh đến như vậy, hoàn toàn vượt qua hai thiên tài cùng cấp là Thần Tử áo đen và Trùng Dương.
Chỉ dựa vào một chiêu này, thực lực của Huyền Không đã đuổi kịp mấy vị Thái Thượng trưởng lão tu luyện trên bốn vạn năm vốn đã trở thành Bán Chân Tiên rồi. Ngay cả Vân Lam cũng khẽ nhíu mày.
Rõ ràng Huyền Không đã đi đến được bước đó, đã chạm đến rìa của pháp tắc Hợp Đạo rồi, khoảng cách đến cảnh giới này không còn xa nữa, đúng thật là đối thủ mạnh của hắn ta.
Mà Trùng Lâu trên Địa Cầu sắc mặt lại thay đổi liên hồi: “Không tốt rồi, là Phi Thăng Chi Quang, chiêu này không thể đỡ được!”
Không kịp để người bên cạnh hỏi han, hắn đã mau chóng đi khắp nơi: “Phi Thăng Chi Quang là hoá thân của đỉnh cao thế giới Trường Sinh của Trường Sinh Giáo, có thể nói sau khi hoá thân ra Phi Thăng Chi Quang thì phương pháp này mới thật sự tu luyện hoàn thiện. Trước đây với tu vi của Cố Trường Sinh chỉ là vừa mới vào được cảnh giới này, còn lâu mới được gọi là đỉnh cao. Nghe nói tu luyện ra được Phi Thiên Chi Quang thì có thể được gọi là Bán Chân Tiên vô địch”.
“Chủ quân gặp nguy rồi!”
Cuối cùng, Trùng Lâu khẽ nói.
Quả thật giống như những gì nó nói, đúng là Diệp Thành đang bị Trùng Dương và Thần Tử áo đen công kích từ hai phía cũng không cách nào tránh né, chịu một đòn mạnh của Thiên Quang Minh Nguyệt Kiếm. Sức mạnh tối cao này của Trường Sinh Giáo cũng không phải giết người dễ dàng như vậy, mà được gọi là một kích có thể cắt đứt đạo hạnh ngàn năm của một người.
“Vù!”
Diệp Thành bên ngoài tỏ vẻ không sao, nhưng Cửu Khiếu Thần Anh bên trong lớn khoảng chừng ba mươi phân, thế mà đột nhiên co lại chỉ còn chiều cao khoảng tầm mười phân. Mà hơi thở bên ngoài của anh cũng giảm xuống theo, ngay lập tức rơi xuống dưới đỉnh cao Nguyên Anh, suýt chút nữa đã giảm xuống rơi vào Nguyên Anh Trung Kỳ.
“Giết!”
Trùng Dương mừng rỡ, hai tia sáng vàng lẫn bạc trong con ngươi sáng rỡ, Cửu U Nhãn được kích phát đến cực điểm, trong nháy mắt đã để lại hai lỗ hổng xuyên thấu trên người Diệp Thành.
Thần Tử áo đen cũng thừa dịp chém kiếm tới, một kiếm này thiếu chút nữa đã chém đôi Diệp Thành, chém vào sau lưng Diệp Thành một vết kiếm sâu dài hơn ba mươi phân, gần như muốn chém Diệp Thành thành hai đoạn.
Một Diệp Thành tung hoành vô địch, tự mình ra trận đã bất bại, trong nháy mắt đã rơi vào bước đường cùng.
Bất kể là Trùng Lâu hay là nhóm người Aokawa Sakura, sắc mặt họ đều ảm đạm khó coi. Mà hơn cả tỷ chúng sinh trên Địa Cầu lúc này cũng đều cố gắng không lên tiếng, nhìn ra bên ngoài trời hồi hộp, lo lắng.
So sánh với bên dưới, sắc mặt các vị Thần Tử lại thư thái, thản nhiên.
“Đại cuộc đã định rồi, Diệp Thành này tuy mạnh nhưng đạo huynh Huyền Không vừa ra tay thì đã giải quyết sạch sẽ rồi!”, Kim Tung lắc đầu.
“Đúng vậy, tôi đợi xem nên cân nhắc phân bổ ngôi sao này thế nào, rồi tìm kiếm cơ duyên thôi.” Kim Hoa cũng cười nói.
Kể cả Vân Lam cũng quay đầu đi, nhìn về Địa Cầu.
Diệp Thành đã là quá khứ rồi, với sự tấn công của ba vị Thần Tử, cho dù anh có giãy dụa thế nào cũng không thể chống đỡ được bao lâu. Thực tế, sau khi đích thân Huyền Không ra tay thì đã xác định vận mệnh Diệp Thành nhất định sẽ bị diệt vong. Các vị thần tướng và trưởng lão cũng đều cười nhạt, hăm he xắn tay áo chuẩn bị giẫm đạp Sương Diệp Phái, huyết tẩy của Địa Cầu.
Thế nhưng ngay lúc này, đột nhiên vẻ mặt Kim Hoa thay đổi, bỗng dưng có chút do dự nói:
“Đợi đã, tài liệu hình như có ghi chép, Nguyên Anh màu vàng kim này hình như chỉ là phân thân của Diệp Thành, được gọi là “Cửu Khiếu Thần Anh” gì đó, còn người thật của hắn cũng không phải bộ dạng như vậy…”
Dưới tình thế bắt buộc, một kích của Diệp Thành đã thất bại, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, cả người rơi theo kích hoá thành một luồng sáng vàng kim, tiếp tục đuổi giết Trùng Dương. Trùng Dương buộc phải khống chế liên tục hai cánh Tinh Nguyệt, nhảy lên trên không tránh né đòn tấn công của Diệp Thành.
Hắn có cặp thiên bảo mạnh mẽ này trong tay, khả năng chạy trốn nhanh hơn Thần Tử áo đen rất nhiều.
Đạp Tinh Ngưu thỉnh thoảng còn bắn ra luồng sáng xanh biếc, mỗi một luồng sáng chứa đầy sức mạnh huỷ diệt các vì sao vỡ vụn, ngay cả Diệp Thành cũng buộc phải dừng lại tránh né. Dù sao thì phân thân này của anh cũng chỉ là Cửu Khiếu Thần Anh tạo thành mà thôi, nhiều lắm thì đến Nguyên Anh là cao nhất rồi, cũng không phải là người thật, không thể chống lại được sức mạnh của Đạp Tinh Ngưu được.
“Ầm…”
Lại một lần nữa, Thần Tử áo đen lại bị Diệp Thành mạnh mẽ hoá thành Thần Mộc Vương Đỉnh, một đỉnh đánh nát. Vị Thần Tử thứ ba khẽ quát, gia nhập vào trận chiến.
Đại Thần Tử Huyền Không của Trường Sinh Giáo!
Đây thật sự là một người mạnh đến kinh thiên động địa, trong bảy người thì tu vi Huyền Không cũng chỉ đứng sau Vân Lam của Kim Ô Môn. Sắc mặt hắn lạnh nhạt không thèm liếc nhìn đến một cái, nhưng trong con ngươi hắn lại hiện lên chín là bùa chú màu tím vàng của Trường Sinh, sau lưng lại có một luồng ánh trăng sáng lạnh lẽo buông xuống.
Trong luồng ánh trăng đó, lúc này lại hiện ra một vị đạo sĩ cổ xưa, ống tay áo bay bay, trông dáng vẻ như một thiên tôn cổ xưa nhẹ nhàng như tiên.
“Tên này thế mà đã tu luyện được thế giới Trường Sinh lên đến mức cao nhất rồi, chỉ còn thiếu một bước thì tiên nhân trong ánh trăng đã có thể bay rồi, cho dù có đạt đến cảnh giới hoàn mỹ thì cũng đủ đặt chân vào chân tiên rồi!”
Có Thần Tử khẽ biến sắc, Huyền Không này so với Cố Trường Sinh và Thần Tử Trường Sinh hiện tại, không biết là mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
“Răng rắc…”
Hắn vươn một tay, ngay cả hai cánh Thiên Long đang nắm lấy chiến xa cũng không hề động mà chỉ dựa vào ánh trăng sáng lạnh sau lưng ép về phía trước, uy thế mạnh mẽ kéo đến bao trùm cả Diệp Thành.
Diệp Thành giơ chân nhấc tay như thể có cả hàng ngàn ngọn núi đè xuống, cử chỉ dường như bị khựng lại, mặc dù không thấy rõ nhưng khi giao đấu với những cấp bậc cỡ như Nguyên Anh đỉnh cao thì quả thực là sơ hở rất lớn.
“Giết!”
Trùng Dương trực tiếp thừa thế đó khống chế hai đôi cánh trắng bạc, hung hăng đánh tới.
Hai con ngươi trong mắt hắn đột nhiên bắn ra hai tia sáng một vàng một bạc. Hai tia sáng đó giống như mặt trời và mặt trăng quấn lấy nhau, âm dương biến đổi huyền diệu, đó chính là Cửu U Nhãn, là phép thần thông sở trường của Trùng Dương.
Cùng lúc đó Thần Tử áo đen cũng cầm trường kiếm đến, tấn công từ sau lưng.
“Bùm!”
Một kích của Diệp Thành đánh tan sát ý nặng nề của ánh trăng sáng lạnh, sau đó lại điểm vào Thần Tử áo đen sau lưng một cách kỳ diệu, điểm nhẹ lên thanh kiếm chém giết đó, lại đánh bay hắn vào không trung. Nhưng cuối cùng, cả người cũng không hoàn toàn thoát được tia sáng vàng và bạc kia, đã bị Cửa U Nhãn chiếu vào, nửa đùi của anh đã bị ánh sáng quét qua lập tức bốc hơi biến mất.
“Hắn sắp không chống chọi được nữa rồi!”
Trùng Dương mừng rỡ, vẻ mặt lộ rõ sự vui mừng tột độ. Diệp Thành lại không giống với bọn họ, trong tay có thần phù thế mạng, chỉ có bị thương thì đó mới là vết thương thật sự. Bị thương càng nặng thì thực lực sẽ càng yếu hơn, cuối cùng rồi cũng ngã xuống.
“Giết hắn!”
Thần Tử áo đen lúc này đã chém giết đến đỏ cả mắt rồi, hai con ngươi đầy tơ máu, thanh kiếm đen lạnh trong tay vung vẩy trong không trung để lại dấu vết đen ngòm quỷ dị, vô số tiếng niệm ma quỷ gào khóc thảm thiết, bao phủ cả ngàn mét chung quanh, hoá thành một u minh quỷ.
Hắn và Thôn Thiên Ma Hổ, một trái một phải xông lên. Lúc này trên người Thôn Thiên Ma Hổ đã có rất nhiều vết thương rồi, bị thần kích của Diệp Phàm chém ra tạo thành từng vết thương dài, vô cùng đau đớn.
Thiên Quang Minh Nguyệt Kiếm!
Huyền Không lại mượn đà sử dụng sức mạnh vô địch này của Trường Sinh Giáo.
“Ầm!”
Ánh trăng sáng lạnh sau lưng hắn rơi xuống một luồng tiên quang lạnh lẽo vô cùng, trong suốt long lanh như thuỷ tinh. Luồng tiên quang đó giống như Thiên Kiếm chắn ngang không trung chém thẳng đến. Càng kinh khủng hơn là, tiên nhân trong ánh trăng sáng đó lúc này lại giống như muốn nhảy ra khỏi luồng ánh trăng, tay cầm tiên quang giống như tiên tử múa kiếm, thân hình mờ ảo lúc thấy lúc không, chém mạnh về phía Diệp Thành!
Chiêu này do hắn sử dụng, so với Cố Trường Sinh đâu chỉ mạnh hơn gấp trăm lần?
“Ầm!”
Một chiêu này quả thực quá kinh khủng, ngay cả các vị Thần Tử trưởng lão cũng biến sắc. Không ngờ tu vi của Huyền Không đã mạnh đến như vậy, hoàn toàn vượt qua hai thiên tài cùng cấp là Thần Tử áo đen và Trùng Dương.
Chỉ dựa vào một chiêu này, thực lực của Huyền Không đã đuổi kịp mấy vị Thái Thượng trưởng lão tu luyện trên bốn vạn năm vốn đã trở thành Bán Chân Tiên rồi. Ngay cả Vân Lam cũng khẽ nhíu mày.
Rõ ràng Huyền Không đã đi đến được bước đó, đã chạm đến rìa của pháp tắc Hợp Đạo rồi, khoảng cách đến cảnh giới này không còn xa nữa, đúng thật là đối thủ mạnh của hắn ta.
Mà Trùng Lâu trên Địa Cầu sắc mặt lại thay đổi liên hồi: “Không tốt rồi, là Phi Thăng Chi Quang, chiêu này không thể đỡ được!”
Không kịp để người bên cạnh hỏi han, hắn đã mau chóng đi khắp nơi: “Phi Thăng Chi Quang là hoá thân của đỉnh cao thế giới Trường Sinh của Trường Sinh Giáo, có thể nói sau khi hoá thân ra Phi Thăng Chi Quang thì phương pháp này mới thật sự tu luyện hoàn thiện. Trước đây với tu vi của Cố Trường Sinh chỉ là vừa mới vào được cảnh giới này, còn lâu mới được gọi là đỉnh cao. Nghe nói tu luyện ra được Phi Thiên Chi Quang thì có thể được gọi là Bán Chân Tiên vô địch”.
“Chủ quân gặp nguy rồi!”
Cuối cùng, Trùng Lâu khẽ nói.
Quả thật giống như những gì nó nói, đúng là Diệp Thành đang bị Trùng Dương và Thần Tử áo đen công kích từ hai phía cũng không cách nào tránh né, chịu một đòn mạnh của Thiên Quang Minh Nguyệt Kiếm. Sức mạnh tối cao này của Trường Sinh Giáo cũng không phải giết người dễ dàng như vậy, mà được gọi là một kích có thể cắt đứt đạo hạnh ngàn năm của một người.
“Vù!”
Diệp Thành bên ngoài tỏ vẻ không sao, nhưng Cửu Khiếu Thần Anh bên trong lớn khoảng chừng ba mươi phân, thế mà đột nhiên co lại chỉ còn chiều cao khoảng tầm mười phân. Mà hơi thở bên ngoài của anh cũng giảm xuống theo, ngay lập tức rơi xuống dưới đỉnh cao Nguyên Anh, suýt chút nữa đã giảm xuống rơi vào Nguyên Anh Trung Kỳ.
“Giết!”
Trùng Dương mừng rỡ, hai tia sáng vàng lẫn bạc trong con ngươi sáng rỡ, Cửu U Nhãn được kích phát đến cực điểm, trong nháy mắt đã để lại hai lỗ hổng xuyên thấu trên người Diệp Thành.
Thần Tử áo đen cũng thừa dịp chém kiếm tới, một kiếm này thiếu chút nữa đã chém đôi Diệp Thành, chém vào sau lưng Diệp Thành một vết kiếm sâu dài hơn ba mươi phân, gần như muốn chém Diệp Thành thành hai đoạn.
Một Diệp Thành tung hoành vô địch, tự mình ra trận đã bất bại, trong nháy mắt đã rơi vào bước đường cùng.
Bất kể là Trùng Lâu hay là nhóm người Aokawa Sakura, sắc mặt họ đều ảm đạm khó coi. Mà hơn cả tỷ chúng sinh trên Địa Cầu lúc này cũng đều cố gắng không lên tiếng, nhìn ra bên ngoài trời hồi hộp, lo lắng.
So sánh với bên dưới, sắc mặt các vị Thần Tử lại thư thái, thản nhiên.
“Đại cuộc đã định rồi, Diệp Thành này tuy mạnh nhưng đạo huynh Huyền Không vừa ra tay thì đã giải quyết sạch sẽ rồi!”, Kim Tung lắc đầu.
“Đúng vậy, tôi đợi xem nên cân nhắc phân bổ ngôi sao này thế nào, rồi tìm kiếm cơ duyên thôi.” Kim Hoa cũng cười nói.
Kể cả Vân Lam cũng quay đầu đi, nhìn về Địa Cầu.
Diệp Thành đã là quá khứ rồi, với sự tấn công của ba vị Thần Tử, cho dù anh có giãy dụa thế nào cũng không thể chống đỡ được bao lâu. Thực tế, sau khi đích thân Huyền Không ra tay thì đã xác định vận mệnh Diệp Thành nhất định sẽ bị diệt vong. Các vị thần tướng và trưởng lão cũng đều cười nhạt, hăm he xắn tay áo chuẩn bị giẫm đạp Sương Diệp Phái, huyết tẩy của Địa Cầu.
Thế nhưng ngay lúc này, đột nhiên vẻ mặt Kim Hoa thay đổi, bỗng dưng có chút do dự nói:
“Đợi đã, tài liệu hình như có ghi chép, Nguyên Anh màu vàng kim này hình như chỉ là phân thân của Diệp Thành, được gọi là “Cửu Khiếu Thần Anh” gì đó, còn người thật của hắn cũng không phải bộ dạng như vậy…”
Bình luận facebook