Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16: Chỉ hướng về chồng yêu
Cố Yên phát huy đúng tinh thần hai mươi bốn trên bảy như keo dính mà ở bên cạnh chồng mới cưới. Buổi chiều, khi Ngụy Thành đang chuẩn bị đi tắm thì nghe thấy tiếng vợ mình bên ngoài vọng tới:
“Anh đang làm gì vậy? Em có thể vào không?”
Cửa vẫn luôn khỏa, Cố Yên luôn phải xin phép chủ nhân một tiếng mới có thể tiến vào. Cánh cửa mở ra, đập vào mắt cô là gương mặt đẹp trai đến mức lóa
mắt của Ngụy Thành, Cô nhìn nhiều, càng nhìn càng thấy cái khí chất của anh thật là xuất sắc.
Cô khép cửa lại rồi cảm thán:
“Chắc là em bị thôi miên rồi, bây giờ nhìn ảnh minh tinh nổi tiếng, thậm chí là diễn viên yêu thích, em cũng cảm giác họ không bằng anh...”
“Nói chính sự đi.” Ngụy Thành bắt đầu dần quen với cái điệu bộ nịnh hót này của cô, khóe môi giật giật.
Cố Yên hôm nay nói lời thật lòng, có thể là vì ở chung lâu, cho nên cô không còn chú ý nhiều đến vẻ đẹp của Ngụy Thành nữa, mà đổi sang thích cái sự trầm tĩnh chín chắn khi làm việc, cùng với một vài hành động thú vị của anh.
Nếu so sánh thì diện mạo của ảnh đề năm này còn hơn anh nhiều nhiều, khí chất tuyệt đỉnh, hào quang vạn trường bắn phá trái tim thiếu nữ, vậy mà cô thích ngắm chồng mình hơn.
Trên đùi Ngụy Thành là quần áo mới, vừa nhìn đã biết anh chuẩn bị làm gì, cô chắp hai tay vào nhau đặt bên mặt, cười tủm tỉm:
“Em tắm cho anh nha?"
“Không”
Ngụy Thành phũ phàng từ chối.
“Anh ngại? Vậy thì chúng ta tắm chung” Cố Yên không hề bỏ cuộc.
“Nếu không có chuyện gì khác thì em ra ngoài đi, tôi... tự tắm được.”
Ngụy Thành một lần nữa bị cô gái này chọc cho đỏ mặt, nóng tai. Anh thề là mình không phải một người đàn ông mới yêu lần đầu, trước kia anh cũng từng rung động đó, tuy rằng là rất rất lâu về trước, khi anh còn học đại học rồi. Bây giờ đối diện với sự trêu ghẹo nửa thật nửa đùa của Cố Yên, anh lại ngượng?
Cuối cùng thì Cố Yên cũng đã chú ý đến cái vẻ mất tự nhiên của anh, còn có vệt hồng khả nghi bên tai anh.
Cố Yên che miệng cười:
“Anh thật sự xấu hổ hả? Ông xã, chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi mà!”
Người nào đó thẹn quá hỏa giận mà trừng cô:
“Ra ngoài, tôi tự tắm được!”
“Được rồi, thấy anh như vậy người ta cũng không nỡ trêu, ngày mai nhé?”
Ngụy Thành liếc mắt:
Em nằm mơ đi."
Nhắc đến chuyện mơ mộng, Cố Yên thở dài một hơi làm anh không hiểu ra sao, mất khoảng mười giây nhìn về phía anh, cô sờ bụng, nói:
“Trong mơ, em đã cùng anh ra riêng và sinh một cặp trai gái long phụng luôn rồi, thực tế thì em còn chưa được ngủ chung giường với anh nữa!”
Ngụy Thành cảm giác rốt cuộc khắc tinh của đời anh đến rồi, trước kia chỉ CÓ anh chọc người ta tức chết, còn bây giờ một câu nói của Cố Yên cũng có thể khiến
anh câm nín.
Thấy hôm nay không thể tiếp cận anh, Cố Yên cũng rất biết điều mà đi ra ngoài, trên mặt viết rõ mấy chữ tiếc nuối, vô cùng tiếc nuối.
Ngụy Thành xác định cửa đã đóng, anh tiến tới khóa trải rồi mới chậm rãi đẩy xe lăn đến bên phòng tắm, Đôi chân thon dài hơi nhúc nhích, đặt xuống sàn, anh
đưa tay chống tường rồi chậm rãi đứng lên.
Dưới chân truyền tới cảm giác hơi nhói, nhưng mà không phải không chịu được, quen rồi thì thấy bình thường. Thời gian trước anh thật sự gặp tai nạn dẫn đến chấn thương nặng, nhưng thật ra không bại liệt, chỉ là vì muốn để cho mẹ con Ngụy Minh buông lỏng cảnh giác, anh mới ngồi xe lăn. Hơn nữa, thật ra ngồi xe
lăn cũng rất tiện, có thể thoải mái thư giãn, còn có thể... nhìn được lòng người.
Nằm trong bồn tắm, Cơ thể với những cơ bắp săn chắc nam tính như ẩn như hiện dưới lớp bọt xà phòng, ánh đèn dìu dịu dễ chịu, cái loa nhỏ trên kệ phát ra tiếng nhạc nhẹ du dương. Ngụy Thành híp mắt lại đầy hưởng thụ, ngũ quan tuấn tú, ngay cả khi mái tóc đã bị dính ướt cũng không ảnh hưởng đến vẻ ngoài của anh.
Sắc nữ Cố Yên mà ở nơi này, vậy khẳng định sẽ xịt máu mũi không chịu nổi. Cho nên thật ra Ngụy Thành không cho cô vào trong cùng anh là một lựa chọn
đúng đắn, anh đã góp phần bảo vệ được thể diện cùng sức khỏe cho vợ.
Ở một bên, Cố Yên đang tập tành đan len và nói chuyện điện thoại với Ôn Kỷ.
“Sao cậu lại đi học mấy cái này thế? Không sợ đâm hỏng đầu ngón tay luôn hả?”
“Anh chồng nhà tớ thích con gái hiền dịu nết na, tớ phải chăm chỉ phát triển bản thân chủ, như vậy mới được anh ấy xem trọng.” Cố Yên nghiêm túc nói.
Trên giường đặt mấy cuộn len tròn đủ màu sắc, cô vừa nói chuyện với Ôn Kỷ, vừa mở ipad bật clip và học theo. Người khác có thể cùng bạn bè đi dạo phố mua quần áo đẹp, có thể đi uống cà phê ở những nơi sang trọng, đi du lịch vui vẻ, còn cô thì không.
Thứ nhất, bởi vì cô nghèo, không có tiền.
Thứ hai, cô đã lấy chồng, chồng còn rất là khó tính.
Thứ ba, ở nhà với anh chồng đẹp trai còn vui hơn.
Ôn Kỷ nhăn mày khó hiểu:
“Cậu định làm trạch nữ suốt ngày đóng cửa trốn trong nhà à? Rồi khi nào thì đi học lại? Cậu là người hướng ngoại mà!”
“Anh đang làm gì vậy? Em có thể vào không?”
Cửa vẫn luôn khỏa, Cố Yên luôn phải xin phép chủ nhân một tiếng mới có thể tiến vào. Cánh cửa mở ra, đập vào mắt cô là gương mặt đẹp trai đến mức lóa
mắt của Ngụy Thành, Cô nhìn nhiều, càng nhìn càng thấy cái khí chất của anh thật là xuất sắc.
Cô khép cửa lại rồi cảm thán:
“Chắc là em bị thôi miên rồi, bây giờ nhìn ảnh minh tinh nổi tiếng, thậm chí là diễn viên yêu thích, em cũng cảm giác họ không bằng anh...”
“Nói chính sự đi.” Ngụy Thành bắt đầu dần quen với cái điệu bộ nịnh hót này của cô, khóe môi giật giật.
Cố Yên hôm nay nói lời thật lòng, có thể là vì ở chung lâu, cho nên cô không còn chú ý nhiều đến vẻ đẹp của Ngụy Thành nữa, mà đổi sang thích cái sự trầm tĩnh chín chắn khi làm việc, cùng với một vài hành động thú vị của anh.
Nếu so sánh thì diện mạo của ảnh đề năm này còn hơn anh nhiều nhiều, khí chất tuyệt đỉnh, hào quang vạn trường bắn phá trái tim thiếu nữ, vậy mà cô thích ngắm chồng mình hơn.
Trên đùi Ngụy Thành là quần áo mới, vừa nhìn đã biết anh chuẩn bị làm gì, cô chắp hai tay vào nhau đặt bên mặt, cười tủm tỉm:
“Em tắm cho anh nha?"
“Không”
Ngụy Thành phũ phàng từ chối.
“Anh ngại? Vậy thì chúng ta tắm chung” Cố Yên không hề bỏ cuộc.
“Nếu không có chuyện gì khác thì em ra ngoài đi, tôi... tự tắm được.”
Ngụy Thành một lần nữa bị cô gái này chọc cho đỏ mặt, nóng tai. Anh thề là mình không phải một người đàn ông mới yêu lần đầu, trước kia anh cũng từng rung động đó, tuy rằng là rất rất lâu về trước, khi anh còn học đại học rồi. Bây giờ đối diện với sự trêu ghẹo nửa thật nửa đùa của Cố Yên, anh lại ngượng?
Cuối cùng thì Cố Yên cũng đã chú ý đến cái vẻ mất tự nhiên của anh, còn có vệt hồng khả nghi bên tai anh.
Cố Yên che miệng cười:
“Anh thật sự xấu hổ hả? Ông xã, chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi mà!”
Người nào đó thẹn quá hỏa giận mà trừng cô:
“Ra ngoài, tôi tự tắm được!”
“Được rồi, thấy anh như vậy người ta cũng không nỡ trêu, ngày mai nhé?”
Ngụy Thành liếc mắt:
Em nằm mơ đi."
Nhắc đến chuyện mơ mộng, Cố Yên thở dài một hơi làm anh không hiểu ra sao, mất khoảng mười giây nhìn về phía anh, cô sờ bụng, nói:
“Trong mơ, em đã cùng anh ra riêng và sinh một cặp trai gái long phụng luôn rồi, thực tế thì em còn chưa được ngủ chung giường với anh nữa!”
Ngụy Thành cảm giác rốt cuộc khắc tinh của đời anh đến rồi, trước kia chỉ CÓ anh chọc người ta tức chết, còn bây giờ một câu nói của Cố Yên cũng có thể khiến
anh câm nín.
Thấy hôm nay không thể tiếp cận anh, Cố Yên cũng rất biết điều mà đi ra ngoài, trên mặt viết rõ mấy chữ tiếc nuối, vô cùng tiếc nuối.
Ngụy Thành xác định cửa đã đóng, anh tiến tới khóa trải rồi mới chậm rãi đẩy xe lăn đến bên phòng tắm, Đôi chân thon dài hơi nhúc nhích, đặt xuống sàn, anh
đưa tay chống tường rồi chậm rãi đứng lên.
Dưới chân truyền tới cảm giác hơi nhói, nhưng mà không phải không chịu được, quen rồi thì thấy bình thường. Thời gian trước anh thật sự gặp tai nạn dẫn đến chấn thương nặng, nhưng thật ra không bại liệt, chỉ là vì muốn để cho mẹ con Ngụy Minh buông lỏng cảnh giác, anh mới ngồi xe lăn. Hơn nữa, thật ra ngồi xe
lăn cũng rất tiện, có thể thoải mái thư giãn, còn có thể... nhìn được lòng người.
Nằm trong bồn tắm, Cơ thể với những cơ bắp săn chắc nam tính như ẩn như hiện dưới lớp bọt xà phòng, ánh đèn dìu dịu dễ chịu, cái loa nhỏ trên kệ phát ra tiếng nhạc nhẹ du dương. Ngụy Thành híp mắt lại đầy hưởng thụ, ngũ quan tuấn tú, ngay cả khi mái tóc đã bị dính ướt cũng không ảnh hưởng đến vẻ ngoài của anh.
Sắc nữ Cố Yên mà ở nơi này, vậy khẳng định sẽ xịt máu mũi không chịu nổi. Cho nên thật ra Ngụy Thành không cho cô vào trong cùng anh là một lựa chọn
đúng đắn, anh đã góp phần bảo vệ được thể diện cùng sức khỏe cho vợ.
Ở một bên, Cố Yên đang tập tành đan len và nói chuyện điện thoại với Ôn Kỷ.
“Sao cậu lại đi học mấy cái này thế? Không sợ đâm hỏng đầu ngón tay luôn hả?”
“Anh chồng nhà tớ thích con gái hiền dịu nết na, tớ phải chăm chỉ phát triển bản thân chủ, như vậy mới được anh ấy xem trọng.” Cố Yên nghiêm túc nói.
Trên giường đặt mấy cuộn len tròn đủ màu sắc, cô vừa nói chuyện với Ôn Kỷ, vừa mở ipad bật clip và học theo. Người khác có thể cùng bạn bè đi dạo phố mua quần áo đẹp, có thể đi uống cà phê ở những nơi sang trọng, đi du lịch vui vẻ, còn cô thì không.
Thứ nhất, bởi vì cô nghèo, không có tiền.
Thứ hai, cô đã lấy chồng, chồng còn rất là khó tính.
Thứ ba, ở nhà với anh chồng đẹp trai còn vui hơn.
Ôn Kỷ nhăn mày khó hiểu:
“Cậu định làm trạch nữ suốt ngày đóng cửa trốn trong nhà à? Rồi khi nào thì đi học lại? Cậu là người hướng ngoại mà!”
Bình luận facebook