• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (2 Viewers)

  • Chương 173 - Chương 173 THAI ĐÔI

Chương 173 THAI ĐÔI

Nhưng may là Nghê Chúng Vận lại không nghi ngờ đứa bé trong bụng Hứa Kim Hoa không phải là của mình, chỉ có khi không vui là sẽ ra tay đánh đập bà ta!



Nhà mẹ đẻ Hứa Kim Hoa thấy con gái bị nhà chồng khinh bỉ cũng rất đau lòng, nhưng thực ra trong lòng bọn họ đều cảm thấy con gái lấy chồng như bát nước hất đi rồi, cuộc sống sau này thế nào phải xem tạo hóa của bản thân nó thôi.



Mặc dù Triệu Quốc Khánh vô cùng đau lòng nhưng cũng chỉ có thể giấu kín tình cảm này trong lòng, không lâu sau ông ta cũng kết hôn với một người phụ nữ họ Tôn.



Bảy tháng sau Hứa Kim Hoa sinh Nghê Khải, người trong nhà đều cho rằng vì Nghê Chúng Vận thường xuyên đánh đập nên khiến Hứa Kim Hoa sinh non, bởi vậy càng không có ai nghi ngờ đứa bé đó không phải là con của Nghê Chúng Vận.



Thời gian thấm thoắt vài năm nữa trôi qua, Nghê Khải cũng đến tuổi đi học tiểu học, nhưng vì bọn họ sống trong khu mỏ, nên Nghê Chúng Vận đã gửi con mình đến nhà em trai để đi học.



Con trai không ở nhà, sự bạo hành của Nghê Chúng Vận đối với Hứa Kim Hoa ngày càng tàn nhẫn, có một lần còn đánh bà ta đến mức tiểu tiện mất tự chủ. Hàng xóm xung quanh đều cảm thấy thương cảm nhưng vì cha của Nghê Chúng Vận có quyền trong mỏ cho nên mọi người đều tức mà không dám nói.



Mà những năm đó Triệu Quốc Khánh cũng không được như ý, sức khỏe của vợ ông ta luôn không tốt, cho nên mấy năm nay bọn họ vẫn chưa có con. Đến khi Nghê Khải đi học, vợ Triệu Quốc Khánh đi khám phát hiện ra bị ung thư phổi, không được nửa năm thì bà ấy cũng mất.



Lúc đó Nghê Chúng Vận dựa vào hào quang của cha mình mà làm một chức quản lý không cao không thấp trong mỏ, rất nhiều công nhân vì muốn nịnh nợ hắn mà thường xuyên mời Nghê Chúng Vận uống rượu... Kết quả trong một lần uống rượu say hắn ngã từ trên núi xuống đầu đập vào một tảng đá lớn, chết ngay tại chỗ.



Sau khi Nghê Chúng Vận chết không bao lâu, Hứa Kim Hoa cũng tái giá với Triệu Quốc Khánh, hàng xóm láng giềng và đồng nghiệp đều biết những năm qua bà ta đã sống khổ đến mức nào nên cũng không ai nói này nói nọ.



Về phần người nhà Nghê Chúng Vận... Họ cũng không có cách nào phản đối chuyện hai người kia tái giá, họ chỉ đưa ra một yêu cầu, là dù Hứa Kim Hoa tái giá, nhưng Nghê Khải vẫn phải sống ở nhà họ Nghê.



Chuyện đến mức này cũng không thể nói ra sự thật năm xưa được nữa, thế là Triệu Quốc Khánh và Hứa Kim Hoa quyết định biến chuyện này thành bí mật, để con lại nhà họ Nghê...

Tính cách Nghê Khải từ nhỏ đã quái gở, gã không hề có một tí thiện cảm nào đối với người cha như Nghê Chúng Vận! Bởi vì từ nhỏ gã luôn trông thấy cảnh cha đánh mẹ, cho nên điều ước sinh nhật hằng năm gã đều hy vọng mình nhanh chóng trưởng thành, vì chỉ có như vậy gã mới có thể bảo vệ được mẹ.



Lúc đó Triệu Quốc Khánh và Hứa Kim Hoa mặc dù để con cho nhà họ Nghê nuôi, nhưng kỳ nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm Nghê Khải đều sẽ về sống ở khu mỏ một thời gian... Bởi vì nhà họ Nghê cảm thấy Hứa Kim Hoa dù sao cũng là mẹ ruột của Nghê Khải, chỉ cần gã muốn thì để gã đi thăm mẹ cũng không sao.



Sau khi Hứa Kim Hoa và Triệu Quốc Khánh kết hôn chưa đến hai năm thì mỏ than ngừng sản xuất, cuộc sống khó khăn, hai người họ đành tạm thời ở lại trông coi thiết bị và nhà máy trong khu mỏ quặng chẳng còn ai. Cũng chính năm đó, Hứa Kim Hoa mang thai con của Triệu Quốc Khánh lần nữa.



Đây vốn là chuyện vui vì hai người bọn họ có thể danh chính ngôn thuận có đứa con thuộc về mình, nhưng ác mộng bắt đầu diễn ra sau khi hai đứa trẻ sinh đôi ra đời...



Thời đó, phụ nữ từ khi mang thai đến khi sinh con thường cũng không đi kiểm tra gì, hơn nữa Hứa Kim Hoa đã từng sinh con, đây đã là lần thứ hai rồi cho nên cũng không để ý cẩn thận nhiều.



Hơn nữa, từ núi Viên Mạo đi vào trong huyện thực sự quá xa, cho nên từ đầu đến cuối Hứa Kim Hoa đều chưa từng đến bệnh viện huyện kiểm tra lần nào.



Thời gian nhanh chóng đến lúc sinh, Hứa Kim Hoa bảo Triệu Quốc Khánh đến nhà mẹ chồng rồi nhà mẹ đẻ để tìm người giúp bà ta sinh... Trước đây khi sinh Nghê Khải, mặc dù bị động thai nhưng bà ta vẫn tự sinh ở nhà.



Ai ngờ lần này Hứa Kim Hoa lại khó sinh, nằm trên giường đau đớn một ngày một đêm vẫn chưa sinh được, trong lúc mẹ vợ Triệu Quốc Khánh sợ rằng con gái không sinh được thì Hứa Kim Hoa cuối cùng cũng sinh một bé trai.



Nhưng khi mẹ Hứa Kim Hoa nhìn thấy dáng vẻ của đứa trẻ thì thấy lưng nó bị cong... Khó trách sinh đứa bé này khó khăn như vậy, hóa ra là do đứa trẻ này bị cong xương sống!



Sau khi sinh đứa đầu tiên thì đứa thứ hai cũng ra theo, đáng tiếc dáng vẻ của đứa thứ hai giống hệt đứa thứ nhất.



Khi Triệu Quốc Khánh nhìn thấy dáng vẻ của hai đứa con trai mới chào đời cũng vô cùng sợ hãi, ông ta không thể ngờ vợ mình lại sinh ra hai quái vật như vậy... Mọi sự vui vẻ lúc đầu đảo mắt một cái đã thành chuyện xấu.



Bởi vì quá trình sinh nở của Hứa Kim Hoa quá vất vả nên chưa kịp nhìn con bà ta đã ngất đi.



Mẹ vợ khuyên Triệu Quốc Khánh: “Vẫn nên bỏ chúng đi, nói với Kim Hoa là đứa trẻ đã chết khi vừa sinh ra! Các con đều còn trẻ, sau này có thể sinh đứa khác.”



Tuy nói như vậy, nhưng dù sao đó cũng là hai mạng người vẫn còn đang sống sờ sờ, hơn nữa còn là giọt máu của mình, đâu phải nói bỏ là bỏ được? Triệu Quốc Khánh ôm hai đứa trẻ đi trong rừng suốt một đêm, cuối cùng vẫn không nhẫn tâm ra tay được.



Sáng sớm hôm sau, Triệu Quốc Khánh ôm hai đứa trẻ đến trước mặt Hứa Kim Hoa. Người phụ nữ từng phải chịu đựng cuộc sống bạo hành lúc này lại vô cùng bình tĩnh, bà ta không nói gì chỉ yên lặng cho hai đứa trẻ bú sữa.



Cứ như vậy, Triệu Quốc Khánh và Hứa Kim Hoa lặng lẽ nuôi hai đứa bé dị dạng trong núi, thậm chí còn không đăng ký hộ khẩu cho chúng... Sau này Nghê Khải lên núi nhìn thấy hai người em, vậy mà thái độ của gã lại giống hệt như mẹ mình, không hề có chút biểu hiện ghét bỏ nào. Vietwriter.vn

Mới đầu khi hai đứa bé còn nhỏ không hiểu chuyện gì, đương nhiên cũng không biết mình khác biệt với người khác. Nhưng theo sự lớn lên của chúng, dần dần chúng hiểu ra mình không giống như cha mẹ và anh trai của mình.



Cuộc sống yên bình này cứ thế duy trì đến khi hai đứa trẻ được mười tuổi, lúc đó có một doanh nghiệp cho người đến mua những thiết bị không dùng đến trong khu mỏ, Triệu Quốc Khánh sợ bọn họ nhìn thấy thằng hai và thằng ba, nên dặn hai đứa trốn đi, không được để người lạ nhìn thấy mình.



Nhưng hai đứa bé lần đầu tiên nhìn thấy người ngoài, đương nhiên rất tò mò, thế là chúng lén lút trốn ở một bên nhìn lén... Kết quả lại bị một người phụ nữ nhìn thấy, khiến người phụ nữ kia bị dọa bất tỉnh nhân sự.



Cũng từ sau chuyện đó, Triệu Quốc Khánh thường xuyên giam thằng hai và thằng ba lại, không cho phép chúng tùy tiện đi lại trong núi nữa. Mặc dù Nghê Khải nhiều lần cầu xin, nói rằng cách giam giữ này không phải là cách hay, nhưng nói thế nào Triệu Quốc Khánh cũng không chịu nghe.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom