Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26 - Chương 26 PHẢN CUNG NGAY TẠI TÒA
Chương 26 PHẢN CUNG NGAY TẠI TÒA
Viên Mục Dã thấy Ngô Triển Bằng đã bị mình dọa cho choáng váng thì tiện tay ném cho anh ta một xấp tài liệu và nói: “Tự anh xem đi, đây là toàn bộ quá trình của vụ việc năm xưa. Lý Tử Y đã kể lại hết cho tôi chuyện xảy ra ngày hôm đó rồi...”
Ngô Triển Bằng nhận lấy xem, mặt lập tức không còn hột máu. Sự xuất hiện của Lý Tử Y là một sự đả kích chí mạng đối với liên minh cùng tiến cùng lùi này của bọn họ. Nếu anh ta vẫn ngậm chặt miệng không khai, nói không chừng cuối cùng đến cả “tòng phạm” cũng không làm nổi.
Viên Mục Dã thấy sắc mặt Ngô Triển Bằng thay đổi liên tục là biết trong lòng anh ta đã bắt đầu từ từ dao động, vì thế cậu tiếp tục hù dọa Ngô Triển Bằng: “Anh cần phải nghĩ cho kĩ, đừng để mình rõ ràng chỉ là một tòng phạm nhưng cuối cùng lại bị cân nhắc mức hình phạt cùng với thủ phạm chính! Người ta có một người cha có tiền, kể cả ngồi tù ra thì vẫn có thể sống ngon lành… Anh có thế được không? Mấy năm nay anh liều sống liều chết ở nước ngoài cũng chỉ sống khá giả. Nếu anh bị phán tội thật, vậy tất cả những thứ anh có được bây giờ đều sẽ đi tong!”
Đương nhiên Ngô Triển Bằng biết Viên Mục Dã nói đúng. Năm đó rõ ràng anh ta cũng chỉ hùa theo một cách mù quáng, kết quả không hiểu sao lại bị quấn vào một vụ án gây chết người, đã thế còn phải rời xa quê hương phiêu bạt bên ngoài mười năm!
Mặc dù Ngô Triển Bằng không học đại học chuyên ngành pháp luật, nhưng anh ta đã từng nghiên cứu sâu về luật pháp Trung Quốc. Một khi vụ án này được tuyên án, không mất ba thì cũng bảy năm! Với tình hình hiện giờ của anh ta, đừng nói là bảy năm, dù chỉ ngồi tù một năm… sau khi ra ngoài cũng đã là “cảnh còn người mất”.
Nhóm Viên Mục Dã trải qua một đêm “thấu hiểu bằng tình cảm, lay động bằng lý lẽ”, cuối cùng Ngô Triển Bằng xem như đã chịu mở miệng thừa nhận chuyện năm đó bọn họ hại chết hai mạng người.
Trên cơ bản, lời kể của Ngô Triển Bằng và Lý Tử Y không khác nhau quá nhiều. Anh ta bổ sung một vài chi tiết nhỏ mà Lý Tử Y không biết. Sau đó Từ Lệ và Viên Mục Dã cầm lời khai của Ngô Triển Bằng cho mấy người còn lại xem, liên minh giữa bọn họ bị tan rã hoàn toàn trong nháy mắt.
Vụ án bộ xương nữ kéo dài suốt một thời gian như vậy cuối cùng đã thấy được ánh rạng đông. Chuyện còn lại là phải đi theo một vài trình tự pháp luật, cuối cùng chờ toà tuyên án. Đúng lúc này, Lưu Quang Vũ vẫn đi công tác bên ngoài trở về, nghe nói vụ án đã được phá nên vui mừng vỗ vai Viên Mục Dã: “Thằng nhóc này giỏi, biết ngay cậu được việc mà!”
Lúc này vừa hay Từ Lệ tới tìm Cục phó Dương nói chút chuyện. Vừa thấy đội trưởng Lưu đã trở lại, anh ta vội mò qua chào hỏi: “Chao ôi, đội trưởng Lưu về rồi à? Đúng lúc, nhanh cho tôi mượn Tiểu Viên mấy ngày coi!”
“Xéo xéo xéo… Nên làm gì thì làm gì đi! Tôi mới vừa về mà cậu đã làm tôi bức bối!” Lưu Quang Vũ tức giận.
Từ Lệ nghe vậy tỏ vẻ không vui: “Họ Lưu kia, anh chẳng nghĩa khí gì cả! Lúc đội 4 các anh bắt người, cả đội 6 chúng tôi đều đi giúp đấy. Anh không thể qua cầu rút ván như thế được?”
Lưu Quang Vũ quay lại hỏi Viên Mục Dã: “Còn có chuyện này à?”
Viên Mục Dã gật đầu: “Trong lần hành động ở trường trung học số 25, chúng ta cần bắt sáu nghi phạm một lúc. Lúc ấy người trong đội không đủ nên đội trưởng Từ mới dẫn người tới giúp.”
Lưu Quang Vũ nghe xong thì quay đầu liếc mắt đánh giá Từ Lệ rồi bảo: “Không có việc thì không ân cần. Nói đi, có phải vụ án kia của cậu vẫn chưa phá được không?”
Từ Lệ cười hề hề: “Vẫn là anh hiểu tôi đấy! Còn không phải là vụ án của Mã Bách Xuyên sao? Bây giờ người nhà anh ta và truyền thông đều dí sát nút, tôi sắp thành kiến bò trên chảo nóng rồi!”
Lưu Quang Vũ suy nghĩ rồi nói: “Cũng không phải không thể cho cậu mượn Tiểu Viên, nhưng cần phải chờ vụ án của cậu ấy kết án xong hết mới được. Nói gì thì nói vụ án này cũng do cậu ấy theo từ đầu, bây giờ sắp sửa kết thúc rồi, tạm thời không đổi Tướng được.”
Từ Lệ cũng biết vụ án bắt cóc này không thể tìm được manh mối nhanh như vậy, cơm ngon không sợ muộn, chỉ cần có thể phá án, chờ thêm mấy ngày thì đã sao? Nhưng Từ Lệ nào biết đâu rằng lần này đợi… không những không đợi được đến khi Viên Mục Dã đến đội 6 hỗ trợ, cuối cùng cả đội 4 cũng không thể giữ được thằng nhóc này!
Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Cảnh sát công bố toàn bộ vụ án bộ xương nữ ra ngoài đã khiến cho các giới trong xã hội đều ồ lên, đặc biệt là các thầy cô và học sinh trường trung học số 25. Quả thật họ không thể tin được, cho tới nay, bên dưới cánh rừng đào mình vô cùng quen thuộc… lại chôn một học sinh nữ chết oan.
Mấy ngày nay tâm trạng của Viên Mục Dã khá tốt, rốt cuộc vụ án bộ xương nữ chỉ còn một ít công việc cuối cùng thôi. Trước đó đội trưởng Lưu đã tự mình hứa hẹn, chờ sau khi vụ án hoàn toàn chấm dứt sẽ đưa cả đội ra ngoại ô làm BBQ, để mọi người thả lỏng tâm trạng một chút.
Tuy tính cách của Viên Mục Dã hơi nhạt nhẽo, nhưng không có nghĩa là cậu không thích ăn nhậu chơi bời. Cho nên vừa nghe nói sắp được ra ngoại ô ăn BBQ, trong lòng cậu vẫn rất chờ mong! Mà vụ án bộ xương nữ cũng đã xác định sẽ mở phiên tòa xét xử vào thứ ba tuần sau, đến lúc đó đội Viên Mục Dã cũng sẽ đến nghe xử.
Nhưng điều làm mọi người không ngờ tới là, cả sáu người vốn đã khai nhận rõ ràng trước đó lại phản cung chỉ sau một đêm, hơn nữa còn là phản cung ở ngay trên tòa. Họ một mực chắc chắn lời khai trước đây là do nhân viên thẩm vấn hướng dẫn nên mới nói ra.
Lúc ấy Viên Mục Dã ngồi ở phía sau nghe được, suýt nữa đã giận điên lên. Cậu không nghĩ ra được tại sao rõ ràng trước đó mấy người này đã thừa nhận rồi mà lại đột ngột phản cung chứ? Hơn nữa, đây còn chưa phải điều khiến cho Viên Mục Dã cảm thấy tệ bằng… Lý Tử Y vốn đã đồng ý ra tòa làm chứng cũng không xuất hiện!
Nghi phạm phản cung ngay tại tòa, nhân chứng vốn nên ra tòa tạm thời lỡ hẹn! Nhân viên tòa án đã nói thế này: “Tình huống như thế này… đúng là mười năm khó gặp!”
Sau khi Cục phó Dương biết được tất cả mọi chuyện thì nổi trận lôi đình, ông ấy tự mình gọi điện thoại cho cha mẹ của Lý Tử Y, kết quả đối phương lại không hề kiêng nể quan hệ giữa bọn họ mà nói thẳng với Cục phó Dương là con gái của họ sẽ không ra tòa làm chứng.
Biến cố này tới quá nhanh khiến Viên Mục Dã không sao hiểu được rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào? Cuối cùng Lưu Quang Vũ phải nhờ bạn tìm hiểu mới biết được rằng cha của Cung Siêu là Cung Trạch Đào đã tự mình về nước vào hai ngày trước để giải quyết chuyện của con, sau đó mới xảy ra tình huống mấy người kia phản cung ngay tại tòa, nhân chứng tạm thời lỡ hẹn. Người sáng suốt đều biết đây chắc chắn là thủ đoạn của cha Cung Siêu, nếu không sao sự việc lại đột nhiên thay đổi như thế?
Mặc dù Viên Mục Dã rất tức giận, nhưng cậu vẫn chủ động liên hệ với Lý Tử Y, muốn hỏi thử xem rốt cuộc bởi vì sao mà cô ấy lại đột ngột đổi ý? Kết quả Viên Mục Dã nhắn tin trên WeChat mấy lần mà cô ấy đều không trả lời, gọi điện thoại là bị cúp ngang ngay.
Lúc ấy phản ứng đầu tiên trong lòng Viên Mục Dã là, chắc chắn cha của Cung Siêu đã đến tìm cha mẹ Lý Tử Y. Hiện giờ rất có thể Lý Tử Y đang bị cha mẹ cô ấy nhốt ở trong nhà.
Nhưng vấn đề là, cha mẹ Lý Tử Y cũng đều là chuyên gia có uy tín của giới tư pháp. Bọn họ thật sự có thể làm chuyện trái pháp luật như vậy sao?
Viên Mục Dã thấy Ngô Triển Bằng đã bị mình dọa cho choáng váng thì tiện tay ném cho anh ta một xấp tài liệu và nói: “Tự anh xem đi, đây là toàn bộ quá trình của vụ việc năm xưa. Lý Tử Y đã kể lại hết cho tôi chuyện xảy ra ngày hôm đó rồi...”
Ngô Triển Bằng nhận lấy xem, mặt lập tức không còn hột máu. Sự xuất hiện của Lý Tử Y là một sự đả kích chí mạng đối với liên minh cùng tiến cùng lùi này của bọn họ. Nếu anh ta vẫn ngậm chặt miệng không khai, nói không chừng cuối cùng đến cả “tòng phạm” cũng không làm nổi.
Viên Mục Dã thấy sắc mặt Ngô Triển Bằng thay đổi liên tục là biết trong lòng anh ta đã bắt đầu từ từ dao động, vì thế cậu tiếp tục hù dọa Ngô Triển Bằng: “Anh cần phải nghĩ cho kĩ, đừng để mình rõ ràng chỉ là một tòng phạm nhưng cuối cùng lại bị cân nhắc mức hình phạt cùng với thủ phạm chính! Người ta có một người cha có tiền, kể cả ngồi tù ra thì vẫn có thể sống ngon lành… Anh có thế được không? Mấy năm nay anh liều sống liều chết ở nước ngoài cũng chỉ sống khá giả. Nếu anh bị phán tội thật, vậy tất cả những thứ anh có được bây giờ đều sẽ đi tong!”
Đương nhiên Ngô Triển Bằng biết Viên Mục Dã nói đúng. Năm đó rõ ràng anh ta cũng chỉ hùa theo một cách mù quáng, kết quả không hiểu sao lại bị quấn vào một vụ án gây chết người, đã thế còn phải rời xa quê hương phiêu bạt bên ngoài mười năm!
Mặc dù Ngô Triển Bằng không học đại học chuyên ngành pháp luật, nhưng anh ta đã từng nghiên cứu sâu về luật pháp Trung Quốc. Một khi vụ án này được tuyên án, không mất ba thì cũng bảy năm! Với tình hình hiện giờ của anh ta, đừng nói là bảy năm, dù chỉ ngồi tù một năm… sau khi ra ngoài cũng đã là “cảnh còn người mất”.
Nhóm Viên Mục Dã trải qua một đêm “thấu hiểu bằng tình cảm, lay động bằng lý lẽ”, cuối cùng Ngô Triển Bằng xem như đã chịu mở miệng thừa nhận chuyện năm đó bọn họ hại chết hai mạng người.
Trên cơ bản, lời kể của Ngô Triển Bằng và Lý Tử Y không khác nhau quá nhiều. Anh ta bổ sung một vài chi tiết nhỏ mà Lý Tử Y không biết. Sau đó Từ Lệ và Viên Mục Dã cầm lời khai của Ngô Triển Bằng cho mấy người còn lại xem, liên minh giữa bọn họ bị tan rã hoàn toàn trong nháy mắt.
Vụ án bộ xương nữ kéo dài suốt một thời gian như vậy cuối cùng đã thấy được ánh rạng đông. Chuyện còn lại là phải đi theo một vài trình tự pháp luật, cuối cùng chờ toà tuyên án. Đúng lúc này, Lưu Quang Vũ vẫn đi công tác bên ngoài trở về, nghe nói vụ án đã được phá nên vui mừng vỗ vai Viên Mục Dã: “Thằng nhóc này giỏi, biết ngay cậu được việc mà!”
Lúc này vừa hay Từ Lệ tới tìm Cục phó Dương nói chút chuyện. Vừa thấy đội trưởng Lưu đã trở lại, anh ta vội mò qua chào hỏi: “Chao ôi, đội trưởng Lưu về rồi à? Đúng lúc, nhanh cho tôi mượn Tiểu Viên mấy ngày coi!”
“Xéo xéo xéo… Nên làm gì thì làm gì đi! Tôi mới vừa về mà cậu đã làm tôi bức bối!” Lưu Quang Vũ tức giận.
Từ Lệ nghe vậy tỏ vẻ không vui: “Họ Lưu kia, anh chẳng nghĩa khí gì cả! Lúc đội 4 các anh bắt người, cả đội 6 chúng tôi đều đi giúp đấy. Anh không thể qua cầu rút ván như thế được?”
Lưu Quang Vũ quay lại hỏi Viên Mục Dã: “Còn có chuyện này à?”
Viên Mục Dã gật đầu: “Trong lần hành động ở trường trung học số 25, chúng ta cần bắt sáu nghi phạm một lúc. Lúc ấy người trong đội không đủ nên đội trưởng Từ mới dẫn người tới giúp.”
Lưu Quang Vũ nghe xong thì quay đầu liếc mắt đánh giá Từ Lệ rồi bảo: “Không có việc thì không ân cần. Nói đi, có phải vụ án kia của cậu vẫn chưa phá được không?”
Từ Lệ cười hề hề: “Vẫn là anh hiểu tôi đấy! Còn không phải là vụ án của Mã Bách Xuyên sao? Bây giờ người nhà anh ta và truyền thông đều dí sát nút, tôi sắp thành kiến bò trên chảo nóng rồi!”
Lưu Quang Vũ suy nghĩ rồi nói: “Cũng không phải không thể cho cậu mượn Tiểu Viên, nhưng cần phải chờ vụ án của cậu ấy kết án xong hết mới được. Nói gì thì nói vụ án này cũng do cậu ấy theo từ đầu, bây giờ sắp sửa kết thúc rồi, tạm thời không đổi Tướng được.”
Từ Lệ cũng biết vụ án bắt cóc này không thể tìm được manh mối nhanh như vậy, cơm ngon không sợ muộn, chỉ cần có thể phá án, chờ thêm mấy ngày thì đã sao? Nhưng Từ Lệ nào biết đâu rằng lần này đợi… không những không đợi được đến khi Viên Mục Dã đến đội 6 hỗ trợ, cuối cùng cả đội 4 cũng không thể giữ được thằng nhóc này!
Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Cảnh sát công bố toàn bộ vụ án bộ xương nữ ra ngoài đã khiến cho các giới trong xã hội đều ồ lên, đặc biệt là các thầy cô và học sinh trường trung học số 25. Quả thật họ không thể tin được, cho tới nay, bên dưới cánh rừng đào mình vô cùng quen thuộc… lại chôn một học sinh nữ chết oan.
Mấy ngày nay tâm trạng của Viên Mục Dã khá tốt, rốt cuộc vụ án bộ xương nữ chỉ còn một ít công việc cuối cùng thôi. Trước đó đội trưởng Lưu đã tự mình hứa hẹn, chờ sau khi vụ án hoàn toàn chấm dứt sẽ đưa cả đội ra ngoại ô làm BBQ, để mọi người thả lỏng tâm trạng một chút.
Tuy tính cách của Viên Mục Dã hơi nhạt nhẽo, nhưng không có nghĩa là cậu không thích ăn nhậu chơi bời. Cho nên vừa nghe nói sắp được ra ngoại ô ăn BBQ, trong lòng cậu vẫn rất chờ mong! Mà vụ án bộ xương nữ cũng đã xác định sẽ mở phiên tòa xét xử vào thứ ba tuần sau, đến lúc đó đội Viên Mục Dã cũng sẽ đến nghe xử.
Nhưng điều làm mọi người không ngờ tới là, cả sáu người vốn đã khai nhận rõ ràng trước đó lại phản cung chỉ sau một đêm, hơn nữa còn là phản cung ở ngay trên tòa. Họ một mực chắc chắn lời khai trước đây là do nhân viên thẩm vấn hướng dẫn nên mới nói ra.
Lúc ấy Viên Mục Dã ngồi ở phía sau nghe được, suýt nữa đã giận điên lên. Cậu không nghĩ ra được tại sao rõ ràng trước đó mấy người này đã thừa nhận rồi mà lại đột ngột phản cung chứ? Hơn nữa, đây còn chưa phải điều khiến cho Viên Mục Dã cảm thấy tệ bằng… Lý Tử Y vốn đã đồng ý ra tòa làm chứng cũng không xuất hiện!
Nghi phạm phản cung ngay tại tòa, nhân chứng vốn nên ra tòa tạm thời lỡ hẹn! Nhân viên tòa án đã nói thế này: “Tình huống như thế này… đúng là mười năm khó gặp!”
Sau khi Cục phó Dương biết được tất cả mọi chuyện thì nổi trận lôi đình, ông ấy tự mình gọi điện thoại cho cha mẹ của Lý Tử Y, kết quả đối phương lại không hề kiêng nể quan hệ giữa bọn họ mà nói thẳng với Cục phó Dương là con gái của họ sẽ không ra tòa làm chứng.
Biến cố này tới quá nhanh khiến Viên Mục Dã không sao hiểu được rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào? Cuối cùng Lưu Quang Vũ phải nhờ bạn tìm hiểu mới biết được rằng cha của Cung Siêu là Cung Trạch Đào đã tự mình về nước vào hai ngày trước để giải quyết chuyện của con, sau đó mới xảy ra tình huống mấy người kia phản cung ngay tại tòa, nhân chứng tạm thời lỡ hẹn. Người sáng suốt đều biết đây chắc chắn là thủ đoạn của cha Cung Siêu, nếu không sao sự việc lại đột nhiên thay đổi như thế?
Mặc dù Viên Mục Dã rất tức giận, nhưng cậu vẫn chủ động liên hệ với Lý Tử Y, muốn hỏi thử xem rốt cuộc bởi vì sao mà cô ấy lại đột ngột đổi ý? Kết quả Viên Mục Dã nhắn tin trên WeChat mấy lần mà cô ấy đều không trả lời, gọi điện thoại là bị cúp ngang ngay.
Lúc ấy phản ứng đầu tiên trong lòng Viên Mục Dã là, chắc chắn cha của Cung Siêu đã đến tìm cha mẹ Lý Tử Y. Hiện giờ rất có thể Lý Tử Y đang bị cha mẹ cô ấy nhốt ở trong nhà.
Nhưng vấn đề là, cha mẹ Lý Tử Y cũng đều là chuyên gia có uy tín của giới tư pháp. Bọn họ thật sự có thể làm chuyện trái pháp luật như vậy sao?
Bình luận facebook