• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (4 Viewers)

  • Chương 390 - Chương 390 TRÒ BỊP BỢM

Chương 390 TRÒ BỊP BỢM

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển lập tức yên lặng quay về vườn hoa, nhưng vẻ mặt của hai người họ đều vô cùng nghiêm trọng...



“Tôi đã nói rồi, tên Trường Cốc Xuyên này là kẻ điên mà? Nếu như cứ để ông ta tiếp tục làm vậy thì sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ đem tim gan của anh, phổi thận của tôi đổi cho ông ta!” Tần Uyển lo lắng nói.



Đoàn Thiên Lâm biết điều mà Tần Uyển nói không phải không có khả năng, có điều với tình hình trước mắt Trường Cốc Xuyên sẽ chưa ra tay với bọn họ. Bởi vì dù sao Trường Cốc Xuyên cũng là một kẻ bất tử, mà so với bọn Đoàn Thiên Lâm, ông ta còn có thêm một di năng dịch chuyển tức thời nữa...



Riêng điểm này hai người bọn họ đã không theo kịp rồi, cho nên đến tận bây giờ ở trong mắt Trường Cốc Xuyên, hai người bọn họ vẫn không phải là hoàn mỹ! Hơn nữa, ông ta cũng chưa tìm được cơ thể hoàn mỹ nào khác, cho nên chưa thực hiện được biện pháp một lần vất cả cả đời nhàn nhã thì sẽ tạm thời chưa động đến hai người họ.



Nhưng trong lòng Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển đều hiểu, trong mắt Trường Cốc Xuyên bọn họ chỉ là vật thí nghiệm, một khi ông ta tìm được cách khiến bản thân trở nên “hoàn mỹ”, thì ông ta sẽ không do dự hy sinh bọn họ!



Để phòng ngừa ngày này đến, Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển bắt đầu bí mật lên kế hoạch, bọn họ biết mình không thể chạy trốn đơn thuần được... Trước đó, bọn họ nhất định phải nghĩ cách hủy đi toàn bộ tài liệu thí nghiệm của Trường Cốc Xuyên, để ông ta không thể tiếp tục tiến hành loại thí nghiệm vô nhân đạo này nữa! Nếu không cho dù bọn họ có thoát khỏi Trường Cốc Xuyên thì những ngày tiếp theo đó, bọn họ vẫn phải trốn đông trốn tây!



Nhưng chuyện này nói thì dễ, còn thực hiện thì khó như lên trời, bởi vì trừ bản thân mình ra, Trường Cốc Xuyên không tin tưởng bất cứ ai, cho nên ông ta luôn phái đám Ngô Dụng đi theo Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển, giám sát nhất cử nhất động của bọn họ...



Đồng thời Đoàn Thiên Lâm còn phát hiện ra, dạng “bán thành phẩm” giống như Ngô Dụng so với những “Siêu nhân” mới được tạo ra không khác nhau là mấy, điểm khác biệt duy nhất là cả đám “bán thành phẩm” đều bị Trường Cốc Xuyên tẩy não, bọn họ coi sự tồn tại của Trường Cốc Xuyên như thần và tuổi thọ chỉ được vài năm.



Mà những kẻ được gọi là “Siêu nhân” đều biến thành những sản phẩm dùng một lần của Trường Cốc Xuyên. Hơn nữa, trong thời gian sống ngắn ngủi vài tháng kia, họ còn đi làm không ít việc trong bóng tối cho Trường Cốc Xuyên... Trong đó bao gồm cả ám sát!



Bởi vì thí nghiệm này của Trường Cốc Xuyên cần kinh phí rất lớn để thực hiện, mà thời đại này không ai bỏ tiền cho thí nghiệm nghiên cứu khoa học đơn thuần, cho nên Trường Cốc Xuyên chỉ có thể mở lối riêng, đó là giúp những kẻ có tiền giải quyết những chuyện không thể công khai, đồng thời luôn làm việc gọn gàng, tuyệt đối không có bất cứ tình huống tính sổ sau nào, cho nên rất được những kẻ có tiền tin cậy.



Đoàn Thiên Lâm hiểu rõ tình hình trước mắt, nếu như chỉ vẻn vẹn có anh ta và Tần Uyển thì không đủ, muốn triệt để phá hủy kế hoạch thí nghiệm điên rồ này của Trường Cốc Xuyên thì phải kéo thêm nhiều người nhập cuộc mới được... ví dụ như đám “bán thành phẩm” giống Ngô Dụng.



Bọn Đoàn Thiên Lâm trong thời gian này đã tiếp cận Ngô Dụng, lại phát hiện tâm tư của gã rất đơn thuần chất phác, là người đàng hoàng. Ở trong lòng gã, Trường Cốc Xuyên chính là ân nhân cứu mạng, nên luôn nghe theo lời ông ta.



Mà những “Siêu nhân” dùng một lần kia dường như cũng mất đi khả năng phán đoán sự việc, bọn họ giống như con robot nhận chỉ thị của Trường Cốc Xuyên làm việc, không có thất tình lục dục như người bình thường.

Trong nhóm “bán thành phẩm” có khá nhiều người như Ngô Dụng, nếu như có thể khiến bọn họ hiểu được chân tướng sự việc, thay đổi được suy nghĩ của bọn họ thì chuyện đã thành công một nửa!



Nhưng thời điểm Trường Cốc Xuyên truyền máu vô cùng cẩn thận, bình thường đều tiến hành vào đêm khuya, nếu lần trước không phải Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển nửa đêm mất ngủ thì bọn họ cũng không có cơ hội nhìn thấy cảnh kinh khủng đó...



Hơn nữa, mỗi lần ông ta tiến hành truyền máu, quanh phòng thí nghiệm đều có trạm gác nghiêm ngặt, nếu không phải hành động của Đoàn Thiên Lâm và Tần Uyển nhẹ nhàng thì đã không thể đi lại tự do như vậy... Sợ là vừa đến gần phòng thí nghiệm đã bị phát hiện rồi.



Nhưng muốn bọn Ngô Dụng tin tưởng thì nhất định phải để cho họ nhìn thấy tận mắt, nếu không cho dù Đoàn Thiên Lâm có nói đến thế nào cũng vô dụng, người cố chấp như gã sẽ không dễ dàng tin tưởng Đoàn Thiên Lâm.



Tối hôm đó, Đoàn Thiên Lâm lặng lẽ không tiếng động xâm nhập vào phòng Ngô Dụng, bịt miệng Ngô Dụng vẫn còn đang ngủ say, nói nhỏ vào tai gã: “Đừng lên tiếng, là tôi!”



Ngô Dụng tránh khỏi bàn tay Đoàn Thiên Lâm đang bịt miệng mình, khó chịu nói: “Muộn thế này rồi không đi ngủ còn đến đây làm loạn?”



Đoàn Thiên Lâm mỉm cười, rồi dùng vẻ mặt thần bí, nói: “Đi, tôi dẫn anh đi xem trò lừa.”

Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com

Là người ai cũng sẽ tò mò, qua thời gian ở chung quan hệ của gã với Đoàn Thiên Lâm cũng tốt lên nhiều, thế là Ngô Dụng bò ra khỏi giường, đi theo Đoàn Thiên Lâm ra khỏi ký túc xá...



Trong tình huống bình thường, bên dưới ký túc xá có một trạm gác, nếu như Ngô Dụng đi ra một mình sẽ không thể vượt qua trạm kiểm soát này! Nhưng gã đi cùng với Đoàn Thiên Lâm thì khác, lại thêm Tần Uyển giương đông kích tây, hai người nhanh chóng đi đến bên dưới tòa nhà thí nghiệm...



“Cậu Đoàn, đêm hôm khuya khoắt chúng ta đến đây làm gì? Ngài Trường Cốc Xuyên đã dặn kĩ, sau khi trời tối không ai được đến gần phòng thí nghiệm đâu!” Ngô Dụng lo lắng nói.



Đoàn Thiên Lâm hừ một tiếng: “Chẳng lẽ anh không tò mò vì sao Trường Cốc Xuyên lại cấm mọi người buổi tối không được đến gần phòng thí nghiệm sao?”



Ngô Dụng lắc đầu: “Không biết, cậu như thế này là thừa năng lượng không biết làm gì à! Mẹ nó, tò mò nhiều quá không lớn được đâu, nhưng mà, cậu hay tò mò thế sao vẫn cao như vậy nhỉ?”



Đoàn Thiên Lâm không tốn công nói nhảm với gã, thì thầm: “Lời tôi nói anh phải nghe cho kĩ, nếu không mất mạng đừng bảo tại tôi!”



Ngô Dụng sợ hãi: “Vậy tôi không đi nữa, tôi về ngủ đây!”



Ngô Dụng định đi thì bị Đoàn Thiên Lâm giữ lại: “Anh sống mãi thế này không chán à? Đã nói là dẫn anh đi xem một trò lừa mà, bây giờ anh về thì còn nhìn cái khỉ gì nữa? Nhớ kĩ, lát nữa phải đi thật nhẹ, đi theo tôi! Còn nữa, cho dù nhìn thấy điều gì… cũng không được nói ra!”



Dưới sự ép buộc của Đoàn Thiên Lâm, Ngô Dụng không thể không ở lại, Đoàn Thiên Lâm dẫn theo gã tránh tất cả các trạm gác công khai và trạm gác ngầm, cuối cùng đi đến bên ngoài cửa sổ phòng thí nghiệm.



Lúc này Trường Cốc Xuyên đang nhắm mắt nằm bên trong, nhận máu tươi từ người khác, khuôn mặt của ông ta từ từ thay đổi, ngay cả mái tóc hoa râm cũng dần biến thành đen.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom