• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (2 Viewers)

  • Chương 388 - Chương 388 PHẠM CHI HOA

Chương 388 PHẠM CHI HOA

Ba người trong phòng lập tức bị người xuất hiện ngoài cửa giữa đêm khuya dọa sợ, gã thư ký rút súng lục ra, hoảng sợ nhìn ra ngoài cửa!



Trong ba người chỉ có Thẩm Dật là bình tĩnh lại nhanh nhất, hắn khách sáo nói với người ngoài cửa: “Không biết ông anh đêm khuya đến thăm là muốn làm gì? Mọi người ra ngoài bươn chải đều vì muốn tiền thôi... nếu không chê trong bể cá bằng sứ Thanh Hoa trong sân có giấu hai thỏi vàng, coi như là phí vất vả của anh!”



Đoàn Thiên Lâm hừ một tiếng: “Mấy vị cầm trong tay hàng trăm thỏi vàng mà chỉ muốn dùng hai thỏi để đuổi tôi đi sao?”



Sắc mặt ba người trong phòng đều biến đổi, nhất là gã thư ký, gã lo lắng nói với Thẩm Dật: “Bảo vệ của cậu đâu? Nhanh gọi người đến!”



Thẩm Dật lộ vẻ khó xử: “Hôm nay biết hai vị đến... cho nên tôi đã cho bảo vệ nghỉ một ngày!”



“Mày cố tình phải không? Người bên ngoài có phải đồng bọn của mày không?” Gã thư ký tức hổn hển, không thèm giữ mồm miệng nữa.



“Im miệng!” Tư lệnh quát to, lúc này gã thư ký mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.



Vào thời điểm mấu chốt mới thấy gừng càng già càng cay, tư lệnh nói với Đoàn Thiên Lâm ngoài cửa: “Người anh em, trong phòng chúng tôi đúng là có một rương vàng thỏi, nhưng tôi sợ cậu có mạng cầm mà không có mạng tiêu! Tôi thấy cậu nên lấy hai thỏi vàng trong nhà đi, số tiền đó đủ cho một gia đình bình thường tiêu mấy năm, hôm nay chúng ta không nhìn thấy mặt nhau, việc này tôi sẽ không truy cứu! Cậu thấy thế nào?”



Đoàn Thiên Lâm cười to, nói: “Nếu tôi muốn cả ở trong sân lẫn trong phòng này thì sao?”



Dù gì tư lệnh cũng là kẻ gặp vô số loại người, hắn ta nghe Đoàn Thiên Lâm nói như vậy thì tức giận tái mặt: “Nếu cậu nói như vậy thì cậu không ngại vào nhà mà lấy!”



Vừa nói tư lệnh vừa móc súng lục ra lên đạn... Thẩm Dật là người hiểu biết, không biết võ thì không đánh nhau, hắn thấy hai bên muốn động thủ nên nhanh chóng chạy đi tìm một ngăn tủ trốn vào!



Đoàn Thiên Lâm đứng ngoài cửa đương nhiên biết trong tay bọn chúng có súng, nhưng hôm nay anh ta đã không còn là Đoàn Thiên Lâm của ngày xưa, đâu phải dùng hai khẩu súng là dọa được?



Giọng Đoàn Thiên Lâm lạnh đi: “Trước đây các người cho Kiều Tư Bác bao nhiêu thỏi vàng?”



Ba người trong phòng nghe thấy tên người được nhắc đến đều xao động, cuối cùng Thẩm Dật là người tỉnh táo lại trước, hắn hỏi: “Không biết lời anh nói có ý gì?”



Đoàn Thiên Lâm cười lạnh: “Các người hại chết Đoàn Hữu Đức, chiếm đoạt nhà và công ty vận chuyển chính là vì muốn công ty vận chuyển buôn lậu giúp các người, đáng tiếc các người tính toán kỹ càng vẫn thua một nước cờ...”



Bị Đoàn Thiên Lâm nói thẳng ra chuyện bí mật, Thẩm Dật cũng không che giấu nữa mà trầm giọng hỏi: “Thua gì?”



“Thua ở chỗ Đoàn Thiên Lâm tôi không chết!” Giọng nói Đoàn Thiên Lâm như ma quỷ vang lên bên ngoài cửa!”



Tư lệnh trừng mắt nhìn gã thư ký: “Không phải mày nói nó đã chết rồi à?”

Lúc này gã thư ký đã sợ đến mức đái cả ra quần, vội vàng quỳ xuống nói: “Chết rồi, chỉ là không tìm thấy thi thể!”



“Khốn kiếp! Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?” Tư lệnh tức giận gầm lên.



Gã thư ký sợ hãi run rẩy kể: “Lúc đó anh họ tôi là người trực tiếp ra tay, nhưng không ngờ sau khi bắn xong thì không tìm thấy thi thể Đoàn Thiên Lâm đâu!”



Nếu không phải lúc này Đoàn Thiên Lâm đang ở ngoài cửa, tư lệnh chỉ hận không thể lập tức rút súng bắn chết gã thư ký riêng này! Nhưng bây giờ tất cả đều vô ích, hắn ta không suy nghĩ nữa mà bắn thẳng mấy phát vào cửa, đến tận khi bên ngoài lặng ngắt như tờ hắn ta mới đạp cửa đi ra ngoài...



Kết quả khi gã tư lệnh bước ra ngoài cửa thì không hề thấy bóng dáng Đoàn Thiên Lâm đâu! Hắn ta ngỡ ngàng nhìn xung quanh, sau đó đang định quay người đi vào trong phòng thì đột nhiên có cảm giác sau lưng có người!



Đến khi hắn ta quay người định nổ súng thì phát hiện trong súng không còn đạn... Đoàn Thiên Lâm nhanh tay bóp chặt cổ họng gã tư lệnh, gã thư ký đi sát phía sau nhìn thấy cảnh này định giơ súng bắn Đoàn Thiên Lâm.



Không ngờ đúng lúc này thư ký đột nhiên cảm thấy cổ họng mình nhói lên, cúi đầu xuống thì thấy một con dao sáng loáng đang kề vào cổ mình! Hóa ra Tần Uyển vẫn luôn trốn trên nóc nhà đã nhanh chân bất ngờ xuất hiện sau lưng gã...



Lúc này trong mắt Đoàn Thiên Lâm lóe lên tia nhìn lạnh lẽo, anh ta dùng lực bẻ gãy cổ gã tư lệnh, gã thư ký nhìn thấy chủ mình đã chết thì sợ đến nhũn cả hai chân, quỳ luôn xuống đất!



Tần Uyển không nhìn nổi gã đàn ông không có cốt khí như thế, cô ta ghét bỏ mà dùng lực xoẹt một cái cắt đứt yết hầu của gã!



So với gã thư ký, Thẩm Dật lại có cốt khí hơn hẳn, hắn nhìn cả gã thư ký và tư lệnh đều đã chết thì biết mình không thoát được kiếp này rồi, thế là hắn thản nhiên đối mặt với Đoàn Thiên Lâm: “Giết người thì đền mạng, thiếu nợ phải trả tiền, tôi hại cậu cửa nát nhà tan, cậu tìm tôi báo thù là chuyện đương nhiên! Nhưng trước khi chết tôi nhất định phải nói rõ ràng, mặc kệ cậu có tin hay không, tôi là bị ép buộc! Một kẻ cả đời học đủ thứ kinh thư như Phạm Chi Hoa tôi không hề muốn lưu lạc làm bạn cùng những kẻ thích xu nịnh này, từ đầu đến cuối tôi thực sự bất đắc dĩ, nhưng tôi làm hại cậu là thật, cho nên hôm nay cậu giết tôi báo thù tôi cũng không có bất cứ lời oán hận nào...”



Tần Uyển không chịu nổi, nói: “Đừng nghe hắn nói nhảm, giết hắn là anh đã báo được mối thù lớn rồi!”



Nhưng Đoàn Thiên Lâm thấy hắn nói thản nhiên như thế, cũng trầm giọng, bảo: “Nói thật kĩ tất cả những chuyện mày biết ra, cho dù là giết người vì báo thù, tao cũng không để mày chết không rõ ràng!”



Sau đó Thẩm Dật kể lại cho Đoàn Thiên Lâm nghe, tên thật của hắn không phải là Thẩm Dật, hắn không hề có quan hệ anh em họ hàng gì với Thẩm Như Yên cả... Thẩm Dật tên thật là Phạm Chi Hoa, xuất thân từ một gia đình dòng dõi thư hương gia giáo, anh hắn Phạm Chi Văn từng đảm nhiệm một chức vụ trong chính phủ.



Ba năm trước, Phạm Chi Văn vì tranh đấu đảng phái mà phải vào tù, Phạm Chi Hoa vì cứu anh cả đã bán hết gia sản tổ tiên, táng gia bại sản để cứu người! Nhưng dù có tiền mà không biết phải dùng thế nào cho đúng.



Đúng lúc này, Phạm Chi Hoa gặp được tư lệnh đương nhiệm, Vương Tiến Tài, người này rất giỏi thuật dùng người, hắn ta thấy Phạm Chi Hoa là người tính tình chín chắn điềm đạm, tâm tư kín đáo, nên muốn giữ ở bên cạnh, cũng đồng ý sẽ nghĩ cách cứu anh của hắn. Đọc truyện tại Vietwriter.vn



Tư lệnh Vương thông qua mạng lưới quan hệ của mình tìm hiểu được tính hình của Phạm Chi Văn, biết anh ta đã phạm vào tội chết... Vì cứu anh ta, Tư lệnh Vương đã dùng một chiêu treo đầu dê bán thịt chó, dùng thi thể của một tên ăn mày chết ven đường đổi với Phạm Chi Văn.



Từ đó về sau hai anh em họ mai danh ẩn tích, Phạm Chi Hoa dùng tên giả Thẩm Dật đi theo bên cạnh Tư lệnh Vương, giúp hắn ta làm không ít chuyện trong bóng tối.



Thật ra Phạm Chi Hoa làm những chuyện này cho Tư lệnh Vương đều là bất đắc dĩ, chỉ vì bí mật của anh trai hắn nằm trong tay Tư lệnh Vương... nên chỉ có thể làm theo những gì hắn ta nói. Mà Thẩm Như Yên cũng không phải con gái nhà lành gì, cô ta là vợ bé được Tư lệnh Vương chuộc từ nhà thổ ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom