• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (2 Viewers)

  • Chương 481 - Chương 481 ANH TRAI GIẢ MẠO

Chương 481 ANH TRAI GIẢ MẠO

Thế nhưng Viên Mục Dã nghi ngờ Tùy Quang Bắc đã đứng đúng vào góc chết đó mới có thể tránh khỏi camera giám sát, đồng thời để cậu ở trong phòng nhìn thấy anh ta rồi mở cửa…



Nhưng vấn đề là Tùy Quang Bắc sao tự nhiên xuất hiện được trước cửa phòng Viên Mục Dã? Còn cuộc điện thoại trước đó nữa, nếu điện thoại trong phòng cậu chỉ để cho đẹp, vậy cuộc điện thoại đó không thể gọi từ bên ngoài vào được, nói cách khác rất có khả năng nó kết nối trực tiếp với phòng điều khiển của tòa nhà.



Viên Mục Dã vắt óc nghĩ một lúc lâu, cậu cảm thấy cách giải thích duy nhất là chuyện này có liên quan đến kẻ vô hình mà cậu gặp ở hiện trường thứ hai, nhưng giọng nói của bọn họ rõ ràng không phải cùng một người…



Thạch Lỗi thấy Viên Mục Dã nhíu chặt lông mày không nói gì, bèn lên tiếng hỏi: “Cậu nghĩ đến điều gì?”



Tình huống bây giờ tạm thời không rõ, Viên Mục Dã đương nhiên không thể nói hết với Thạch Lỗi được, thế là cậu lắc đầu đáp: “Không có, tôi đang nghĩ tại sao người này lại giả làm anh trai của Tùy Quang Nam để tiếp cận tôi? Mục đích của anh ta là gì?”



Thạch Lỗi hỏi: “Người đó có nói gì với cậu không?”



Viên Mục Dã suy nghĩ rồi trả lời: “Anh ta tự xưng là anh trai của Tùy Quang Nam, anh ta hy vọng tôi có thể điều tra nguyên nhân thật sự của việc em trai mình tự sát, anh ta còn kể một số chuyện xảy ra trước khi Tùy Quang Nam chết, trong đó có nhắc đến tập đoàn của các anh mua được một căn biệt thự với giá thấp từ trong tay một gã nhà giàu họ Lệ, còn Tùy Quang Nam là người phụ trách tiếp nhận và kiểm kê vật quý trong biệt thự… Bởi vì trước đó anh đã nói người chết là đồng nghiệp, hơn nữa Tùy Quang Bắc có thể tự do ra vào chỗ này, cho nên tôi đương nhiên coi anh ta là đồng nghiệp của anh.”



Thạch Lỗi nghe mà không hiểu gì hết, A Triết lại càng ngơ ngác hỏi: “Chuyện này là sao chứ? Hắn bịa một câu chuyện chẳng có một chút sự thật nào… Vậy mà cậu cũng tin?”

Viên Mục Dã nhún vai: “Điều này sao có thể trách tôi được? Các anh nói người chết là đồng nghiệp, còn lại chẳng chịu tiết lộ thêm bất cứ thứ gì, hơn nữa, người ta lại có thể tự do ra vào trụ sở chính của tập đoàn, các anh bảo tôi có thể không tin lời anh ta nói sao?”



Thạch Lỗi nghe vậy bèn trầm giọng hỏi: “Cho nên khi tôi dẫn cậu đến hiện trường thứ hai, cậu mới phát hiện Tùy Quang Bắc có thể có vấn đề?”



Viên Mục Dã gật đầu, thành thật nói: “Ừ, lúc đó tôi cảm thấy việc này hơi lạ, nhưng tôi chỉ nghĩ là Tùy Quang Bắc lừa mình, hoặc Tùy Quang Nam lừa anh trai cậu ta, tôi không thể ngờ tất cả mọi chuyện đều là giả!”



Thạch Lỗi bất ngờ sầm mặt, nói: “Nếu đã như vậy, tại sao cậu không nói sớm cho tôi biết có người tên là Tùy Quang Bắc đến gặp cậu?”



Viên Mục Dã hừ một tiếng: “Anh nói xem? Từ khi đến nơi này, hơi một tí anh lại cảnh cáo tôi không nên hỏi quá nhiều, lại càng không thể biết quá nhiều, tôi làm sao mà biết những gì Tùy Quang Bắc nói có phải bí mật hay không? Nhỡ những gì anh ta nói đều là những thứ biết sẽ phải chết, vậy tôi phải giả vờ không biết để giữ cái mạng nhỏ của mình chứ?!”



Thạch Lỗi nghe vậy cố kiềm chế rồi nhẫn nhịn nói: “Tôi chỉ nói một lần, cậu nhớ kỹ, sau này mà gặp được Tùy Quang Bắc phải nói ngay cho tôi biết! Còn nữa… Giữa cậu và tôi trừ khi đến tình trạng một mất một còn, nếu không tôi sẽ không động đến cậu.”



Viên Mục Dã thấy Thạch Lỗi nói những lời này với giọng rất đường hoàng, không hề có ý muốn đùa giỡn, cậu cũng ra vẻ chân thành gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”



Sau khi ra khỏi phòng điều khiển chính, Viên Mục Dã vừa đi vừa suy nghĩ Tùy Quang Bắc giả mạo đó làm thế nào có thể xuất hiện trước cửa phòng mình, còn gã không thể nhìn thấy trước đó nữa, làm sao có thể tàng hình được?



Thấy Viên Mục Dã im lặng không nói gì cả đoạn đường đi, khi về phòng Thạch Lỗi hỏi Viên Mục Dã nghĩ sao về chuyện này? Viên Mục Dã hơi bất đắc dĩ nói: “Đối với một chuyện chưa rõ đầu đuôi thì tôi cũng không nói được, nhưng theo tôi suy đoán, người anh trai giả mạo này thật sự muốn biết Tùy Quang Nam đã xảy ra chuyện gì trước khi chết…”



Lần này đến lượt Thạch Lỗi không nói gì, Viên Mục Dã thấy vậy bèn thử nói: “Tôi đã nói cho anh biết về tình huống hiện trường tự sát của Tùy Quang Nam, chuyện bây giờ liên quan đến bí mật nội bộ của các anh, không tiện cho tôi biết, vậy chắc tôi nên rút lui thôi, để tránh biết chuyện gì đó không nên biết thì lại không hay… Ngày mai anh sắp xếp để tôi về nước đi.”



Không ngờ Thạch Lỗi lại từ chối: “Không được, cậu tạm thời chưa thể đi được, bởi vì gã Tùy Quang Bắc giả mạo đó chắc chắn sẽ còn đến tìm cậu, tôi nhất định phải bắt được gã này…”



Thật ra trong lòng Viên Mục Dã hiểu rất rõ, hiện giờ Thạch Lỗi sẽ không để mình rời đi, cậu nói như vậy chẳng qua chỉ muốn Thạch Lỗi để lộ ra một chút tình huống thật… Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com



Quả nhiên, Thạch Lỗi suy nghĩ một lúc xong bèn nói với Viên Mục Dã: “Thật ra chuyện này dính đến một vụ buôn bán rất quan trọng của tập đoàn, nội dung của vụ buôn bán này là một đồ vật ở hiện trường thứ hai mà tôi đã dẫn cậu đến…”

Viên Mục Dã cảm thấy có hy vọng, cậu lập tức thắc mắc: “Vật này rất quan trọng à mà phải mất biết bao nhiêu mạng người vì nó?”



Thạch Lỗi hiểu rất rõ bản lĩnh của Viên Mục Dã, cho nên gã đương nhiên biết Viên Mục Dã biết rõ hiện trường thứ hai đã xảy ra vụ đồ sát, thế là gã gật đầu: “Rất quan trọng… Quan trọng đến mức chúng tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đạt được nó.”



Viên Mục Dã nghe xong thì không tiếp tục truy hỏi vật đó là gì nữa, cậu lại hỏi vấn đề khác: “Vậy tôi có thể giúp anh cái gì?”



“Giúp tôi câu ra gã Tùy Quang Bắc giả mạo này, đồng thời tìm được vật đó…” Thạch Lỗi trầm giọng.



Viên Mục Dã cười khan hai tiếng rồi bảo: “Anh thật quá đề cao tôi rồi, tôi đến cả một gã Tùy Quang Bắc giả mạo còn không phân biệt được, làm gì có bản lĩnh giúp các anh tìm được đồ vật quý giá như vậy chứ?”



Không ngờ Thạch Lỗi lại thở dài đáp: “Nếu như tôi nói đến cả tôi cũng không biết vật đó là gì… Cậu có tin không?”



Viên Mục Dã hơi giật mình: “Không tin lắm, nếu như đến cả anh cũng không biết vật đó là gì, vậy các anh phí nhiều công sức như thế làm chi?”



Thạch Lỗi nghe Viên Mục Dã nói xong, dường như phải hạ quyết tâm rất lớn rồi gã mới giải thích: “Nói thật cho cậu biết vậy, hiện trường thứ hai mà tôi dẫn cậu đến thật ra là một sở nghiên cứu khoa học. Chúng tôi nhận được một tin tức tình báo xác thực, nói là sở nghiên cứu này gần đây nghiên cứu ra một vũ khí mô phỏng sinh vật cấp cao, vì vậy chúng tôi đã sai người xâm nhập vào bên trong rồi tiếp xúc với Tùy Quang Nam đã chết trước đó. Cậu ta là học sinh của Giáo sư Lệ, người phụ trách dự án nghiên cứu này, chúng tôi muốn thông qua cậu ta để lấy được loại vũ khí mô phỏng sinh vật đó. Nhưng Tùy Quang Nam quá tham lam, cậu ta há mồm là muốn năm mươi triệu, mặc dù số tiền này cũng không lớn đối với tập đoàn chúng tôi, nhưng chúng tôi nhất định phải cam đoan số tiền này được tiêu một cách đáng giá.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom