Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 426
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
Chương 426
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá cầm lấy một cọng dây thun đen, giúp Lê Hân Dư buộc tóc lại: “Như vậy sẽ thoải mái hơn một chút.
Lê Hân Dư nhỏ giọng nói cảm ơn. “Thiếu phu nhân tính cách thật tốt”. Cô y tá lại cảm khái.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hầu hết người nằm phòng bệnh VIP của bệnh viện đều là người giàu có lại có địa vị cao quý, thậm chí là con riêng thì khi vào đây cũng đều kiêu căng hợm hĩnh.
Chỉ có Lê Hân Dư vẫn luôn đối đãi nhã nhặn thấu hiểu với tất cả nhân viên bác sĩ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trước đây lần đầu cô ấy tiêm thuốc cho Lê Hân Dư, vừa bị bồ nhí nhà ai kế bên mắng mỏ, nói chích quá mạnh, đâm đau vào thịt, kết quả vị khách VIP đó không phân rõ trắng đen đã mắng cô một trận, còn trừ tiền thưởng.
Lúc cô y tá tiêm cho Lê Hân Dư tâm trạng vẫn chưa bình tĩnh lại, không cẩn thận tiêm lệch cho cô. Cô còn tưởng rằng bản thân lại đen đủi nữa nhưng Lê Hân Dư không trách cô, còn đối tay để cô tiêm: “Tay trái đâm quá nhiều vết kim rồi nên hơi sưng, cô tiêm bên này đi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc đó cô y tá cảm kích đến nỗi sắp khóc luôn.
Sau này cô chăm sóc Lê Hân Dư vô cùng tỉ mỉ, dù sao sự dịu dàng đều được trao cho nhau.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá lại rót một ly nước ấm cho Lê Hân Dư, quay đầu lại nhìn thấy Lâm Dĩ Thuần vẫn còn đứng đó chưa đi: “Cô Lâm, sao cô vẫn chưa đi vậy? Đợi bảo vệ đến đây mời cô ra ngoài sao?"
Lâm Dĩ Thuần thấy cô y tá có thái độ khinh thường với mình nhưng lại chu đáo che chở Lê Hân Dư, trong lòng buồn bực vô cùng mà không thể nổi nóng, chỉ có thể giả vở thành dáng vẻ có tính khí tốt: “Tôi đi ngay đây”.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng ánh mắt của cô ta cứ chăm chăm vào Lê Hân Dư, còn muốn tìm cách gì đó khiêu khích Lê Hân Dư. Nhưng cô y tá không cho cô ta cơ hội, sau khi đưa cho Lê Hân Dư uống nửa ly nước rồi lại đỡ cô nằm xuống, đẩy thẳng Lâm Dĩ Thuần ra ngoài.
Lê Hân Dư không muốn nhìn thấy mặt Lâm Dĩ Thuần nên quay lưng lại.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần nhìn thấy sau gáy Lê Hân Dư một vết sẹo màu hồng hình trái tim, đột nhiên ngẩn người ra.
Trên gáy Lâm Dĩ Sơ cũng có một vết bớt gần giống như vậy nhưng nhỏ hơn của cô một chút.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lẽ nào Lăng Diệu thích phụ nữ có vết bớt màu hồng trên gáy?
Không có thời gian nghĩ nhiều như thế, cô y tá đã đẩy cô ta ra khỏi phòng bệnh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần nhìn vào cánh cửa phòng đóng chặt, cười lạnh nhạt: “Không sao, cô vẫn còn thời gian ba ngày, vẫn có thể từ từ nghĩ cách để hành hạ Lê Hân Dư”.
Cô ta không tin mình nói những lời này, trong lòng Lê Hân Dư một chút cũng không bị đả động.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bên trong phòng bệnh ngăn cách một bức tường, Lê Hân Dư nằm nghiêng mặt nhưng trong lòng lại rất lâu cũng thể thể bình tĩnh. Ủng hộ team chúng mình bằng cách* theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Cho dù có phải là Lâm Dĩ Thuần cố tình khiêu khích hay không thì có một chuyện không sai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nhà họ Lăng rất để ý đến đứa trẻ Lăng Niệm
Sơ này, mà đứa con trong bụng cô, cũng nhất định phải ghép tuỷ cho Lăng Niệm Sơ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô đặt lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua bụng của mình, tâm trạng nặng nề làm thế nào cũng không nhẹ nhàng lại được.
Cô biết chọc dò cuống rốn thật ra không quá nguy hiểm, nhưng bây giờ con của cô vẫn chưa ổn định, cô không nỡ để hai đứa con yêu quý trong bụng có chút nguy hiểm nào.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vì vậy cô bắt buộc phải làm bản thân bình tĩnh lại.
Nếu như đến bản thân cô cũng không bảo vệ được đứa trẻ, người khác càng sẽ không quan tâm đến con của cô.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lê Hận Dư cay sống mũi nhưng cô cố nhịn không để mình khóc.
Bác sĩ nói không có một chút cảm xúc nào, cử động nào của cô là không ảnh hưởng đến đứa trẻ, cô không thể khóc, không thể
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần giống như đã hạ quyết tâm phải dằn vặt cô.
Ngày hôm sau, lại nhân lúc Lê Ngưng chạy đi mua trái cây cho cô liền chạy vào, nói rằng Hách Ảnh quan tâm đứa cháu Lăng Niệm Sơ này nhiều thế nào, nói đứa bé trong bụng cô chỉ là bàn đạp của Lăng Niệm Sơ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai đứa trẻ, vừa hay Lăng Niệm Sơ mỗi chân giảm một đứa.
**********
Chương 426
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá cầm lấy một cọng dây thun đen, giúp Lê Hân Dư buộc tóc lại: “Như vậy sẽ thoải mái hơn một chút.
Lê Hân Dư nhỏ giọng nói cảm ơn. “Thiếu phu nhân tính cách thật tốt”. Cô y tá lại cảm khái.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hầu hết người nằm phòng bệnh VIP của bệnh viện đều là người giàu có lại có địa vị cao quý, thậm chí là con riêng thì khi vào đây cũng đều kiêu căng hợm hĩnh.
Chỉ có Lê Hân Dư vẫn luôn đối đãi nhã nhặn thấu hiểu với tất cả nhân viên bác sĩ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trước đây lần đầu cô ấy tiêm thuốc cho Lê Hân Dư, vừa bị bồ nhí nhà ai kế bên mắng mỏ, nói chích quá mạnh, đâm đau vào thịt, kết quả vị khách VIP đó không phân rõ trắng đen đã mắng cô một trận, còn trừ tiền thưởng.
Lúc cô y tá tiêm cho Lê Hân Dư tâm trạng vẫn chưa bình tĩnh lại, không cẩn thận tiêm lệch cho cô. Cô còn tưởng rằng bản thân lại đen đủi nữa nhưng Lê Hân Dư không trách cô, còn đối tay để cô tiêm: “Tay trái đâm quá nhiều vết kim rồi nên hơi sưng, cô tiêm bên này đi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc đó cô y tá cảm kích đến nỗi sắp khóc luôn.
Sau này cô chăm sóc Lê Hân Dư vô cùng tỉ mỉ, dù sao sự dịu dàng đều được trao cho nhau.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá lại rót một ly nước ấm cho Lê Hân Dư, quay đầu lại nhìn thấy Lâm Dĩ Thuần vẫn còn đứng đó chưa đi: “Cô Lâm, sao cô vẫn chưa đi vậy? Đợi bảo vệ đến đây mời cô ra ngoài sao?"
Lâm Dĩ Thuần thấy cô y tá có thái độ khinh thường với mình nhưng lại chu đáo che chở Lê Hân Dư, trong lòng buồn bực vô cùng mà không thể nổi nóng, chỉ có thể giả vở thành dáng vẻ có tính khí tốt: “Tôi đi ngay đây”.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng ánh mắt của cô ta cứ chăm chăm vào Lê Hân Dư, còn muốn tìm cách gì đó khiêu khích Lê Hân Dư. Nhưng cô y tá không cho cô ta cơ hội, sau khi đưa cho Lê Hân Dư uống nửa ly nước rồi lại đỡ cô nằm xuống, đẩy thẳng Lâm Dĩ Thuần ra ngoài.
Lê Hân Dư không muốn nhìn thấy mặt Lâm Dĩ Thuần nên quay lưng lại.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần nhìn thấy sau gáy Lê Hân Dư một vết sẹo màu hồng hình trái tim, đột nhiên ngẩn người ra.
Trên gáy Lâm Dĩ Sơ cũng có một vết bớt gần giống như vậy nhưng nhỏ hơn của cô một chút.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lẽ nào Lăng Diệu thích phụ nữ có vết bớt màu hồng trên gáy?
Không có thời gian nghĩ nhiều như thế, cô y tá đã đẩy cô ta ra khỏi phòng bệnh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần nhìn vào cánh cửa phòng đóng chặt, cười lạnh nhạt: “Không sao, cô vẫn còn thời gian ba ngày, vẫn có thể từ từ nghĩ cách để hành hạ Lê Hân Dư”.
Cô ta không tin mình nói những lời này, trong lòng Lê Hân Dư một chút cũng không bị đả động.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bên trong phòng bệnh ngăn cách một bức tường, Lê Hân Dư nằm nghiêng mặt nhưng trong lòng lại rất lâu cũng thể thể bình tĩnh. Ủng hộ team chúng mình bằng cách* theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Cho dù có phải là Lâm Dĩ Thuần cố tình khiêu khích hay không thì có một chuyện không sai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nhà họ Lăng rất để ý đến đứa trẻ Lăng Niệm
Sơ này, mà đứa con trong bụng cô, cũng nhất định phải ghép tuỷ cho Lăng Niệm Sơ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô đặt lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua bụng của mình, tâm trạng nặng nề làm thế nào cũng không nhẹ nhàng lại được.
Cô biết chọc dò cuống rốn thật ra không quá nguy hiểm, nhưng bây giờ con của cô vẫn chưa ổn định, cô không nỡ để hai đứa con yêu quý trong bụng có chút nguy hiểm nào.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vì vậy cô bắt buộc phải làm bản thân bình tĩnh lại.
Nếu như đến bản thân cô cũng không bảo vệ được đứa trẻ, người khác càng sẽ không quan tâm đến con của cô.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lê Hận Dư cay sống mũi nhưng cô cố nhịn không để mình khóc.
Bác sĩ nói không có một chút cảm xúc nào, cử động nào của cô là không ảnh hưởng đến đứa trẻ, cô không thể khóc, không thể
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Dĩ Thuần giống như đã hạ quyết tâm phải dằn vặt cô.
Ngày hôm sau, lại nhân lúc Lê Ngưng chạy đi mua trái cây cho cô liền chạy vào, nói rằng Hách Ảnh quan tâm đứa cháu Lăng Niệm Sơ này nhiều thế nào, nói đứa bé trong bụng cô chỉ là bàn đạp của Lăng Niệm Sơ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai đứa trẻ, vừa hay Lăng Niệm Sơ mỗi chân giảm một đứa.
Bình luận facebook