Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-71
Chương 71: Không thể bỏ qua (2)
Edit: Re
Beta: Hy
Giờ phút này, Thẩm Khinh Vũ đang ngồi trong một nhã gian đối diện đường cái, uống trà xanh Lục An, nếm thử bánh xốp hoa sen và đậu hũ hạnh nhân nổi tiếng nhất nơi đây. Bánh xốp hoa sen được chế biến từ bơ rất mềm xốp và thơm ngọt, vào miệng là tan, có mùi vị đặc trưng, mà đậu hũ hạnh nhân thì trơn trượt, góc cạnh vuông vuông, xem như là thượng phẩm, món điểm tâm này không có gì để bắt bẻ.
Thẩm Khinh Vũ hiếm khi có dịp ăn uống ngon miệng, đậu hũ hạnh nhân mới ăn đã hết nửa chén, cả bánh xốp hoa sen ăn xong hai cái, mà Tống thị ở bên cạnh lại có vẻ khá chán chường, bộ dạng không mấy thích.
Điểm tâm nhỏ trước mắt không hợp khẩu vị, ngay cả vài món thức ăn tiểu nhị đem lên sau đó Tống thị cũng không nhúc nhích đũa, dưa chuột trộn gà xé sốt đỏ Tống thị chỉ dùng hai miếng, mà khi sườn sụn nấu với dưa chữ Phúc được bưng lên thì che miệng lại ngay, thiếu chút nữa nôn ra, nhìn dáng vẻ ấy, quả nhiên là ảnh hưởng từ thai nghén rất nhiều.
Thẩm Khinh Vũ ăn qua loa hai miếng rồi bảo tiểu nhị dọn đồ ăn xuống, mang chút mứt hoa quả chua ngọt lên để Tống thị nén xuống cơn nôn ọe.
Tống thị xin lỗi Thẩm Khinh Vũ:
“Thật sự xin lỗi, làm hỏng bữa ăn của tiểu muội, thấy tiểu muội rất thích thức ăn nơi này, lần sau, ta sẽ bảo quản sự trong phủ tới đây đặt món đưa vào phủ cho tiểu muội ăn.”
Thẩm Khinh Vũ lắc đầu, Tống thị hiện giờ quản lý việc bếp núc trong Thẩm phủ, coi như đã tỉ mỉ cẩn thận săn sóc mình, Thẩm Khinh Vũ và Tống thị không thân mật gì như ca ca tỷ tỷ nhà mình, nhưng nàng vẫn rất có hảo cảm với Tống thị.
“Đáng tiếc mấy đầu bếp nữ không thể theo tiểu thư cùng về, nếu không bảo họ làm hai món cho thiếu phu nhân nếm thử, nói không chừng thiếu phu nhân sẽ hợp khẩu vị.”
Liễu ma ma phụng dưỡng bên cạnh nhìn bộ dạng của Tống thị, không khỏi nhớ tới mấy đầu bếp nữ trong phủ Tướng quân được Thẩm Khinh Vũ tự mình dạy dỗ. Sau khi Thẩm Khinh Vũ trở về liền an bài tất cả đầu bếp nữ trong biệt viện của hồi môn, chưa bao giờ mang về Thẩm phủ. Liễu ma ma ăn quen món bơ cũng cảm thấy nó ngon hơn đồ ăn luộc hầm với nước, vừa lúc nương đề tài này nói hai câu.
Tống thị nghe Liễu ma ma nói vậy, có hứng thú, hỏi Liễu ma ma:
“Mấy vị đầu bếp nữ đó tay nghề rất cao sao? Nếu vẫn luôn ở bên người tiểu muội, tiểu muội không ngại đón về chứ, tẩu có thể thêm hai vị trí trong bếp, xử lý ẩm thực của tiểu muội.”
“Đó là ma ma tự mình thèm, chứ thật ra cũng không mỹ vị lắm, nhưng thấy tẩu tẩu gầy ốm như thế, muội xuống mượn chưởng quầy một chỗ làm hai món cho tẩu tẩu nếm thử vậy, cũng để ma ma đỡ thèm. Nếu tẩu tẩu nuốt trôi, vậy đón hai đầu bếp nữ đó về, chia cho tẩu tẩu một người.”
Liễu ma ma nói xong, Thẩm Khinh Vũ cũng nhớ tới hai đầu bếp nữ kia, sau khi trở về mình không muốn nhiều chuyện, Tống thị cũng rất tận tâm, ăn món nào cũng đều là tốt nhất, Thẩm Khinh Vũ không nhiều lời về chuyện phòng bếp nữa, hôm nay thấy Tống thị như vậy, ngược lại còn muốn đón hai đầu bếp nữ kia về, xem như là đáp lại một phen tâm ý của tẩu ấy cũng tốt.
Trước nay chưa bao giờ nghe nói tiểu nữ nhi còn biết làm súp, Thẩm mẫu cũng kinh ngạc, lại thấy Thẩm Khinh Vũ đã gọi tiểu nhị tới, lấy trong tay áo ra hai thỏi bạc giao cho hắn, bàn bạc một phen xong thì đi theo tiểu nhị xuống phòng bếp, Liễu ma ma cũng đi theo phía sau.
Không lâu sau, trong phòng bếp đã đầy mùi thơm của đồ, khác với những đầu bếp kia chính là, đồ ăn Thẩm Khinh Vũ làm tăng khẩu vị hơn những món họ làm nhiều, mà cách dùng nguyên liệu cũng không giống, cả việc trang trí lên bàn cũng dùng hết tâm tư, chỉ nhìn từ phía xa cũng đã cảm thấy quả nhiên hội tụ đủ ba yếu tố sắc, hương, vị.
Xương sườn ô mai, bắp cải hầm, gà viên vị chanh, bắp cải lạnh, ngó sen cắt nhỏ chua ngọt, bắp xào đều là những món ăn khai vị lấp bụng trong sinh hoạt thường ngày, trong một khắc đồ ăn vừa lên mâm theo tiểu nhị một đường từ đại sảnh đi qua để lại mùi thơm, những người mũi thính liền kéo tới chưởng quầy, mở miệng yêu cầu chưởng quầy đổi đồ ăn giống một mâm của tiểu nhị vừa rồi.
Chưởng quầy nghe vậy, vội xua tay:
“Thật sự xin lỗi, mấy món đó là khách bỏ tiền tự mình làm, không liên quan gì đến đầu bếp ở đây cả, thật sự không làm được đâu ạ.”
Lần này, người trong đại đường sôi sục……
Mà Thẩm Khinh Vũ đã cởi bỏ tạp dề trên người, theo Liễu ma ma vào lại nhã gian. Đồ ăn vừa lên bàn, chỉ nghe mùi thơm phủ đầy bốn phía ấy thôi Tống thị đã đói bụng, đặc biệt đây đều là những món khai vị thiên về chua ngọt, không dầu mỡ buồn nôn, ngay cả món xương sườn ô mai nàng cũng ăn hết ba bốn miếng, tính ra đây là lần Tống thị ăn nhiều nhất kể từ khi có thai.
Thẩm mẫu nhìn vậy, lòng tràn đầy vui mừng, chỉ nói Thẩm Khinh Vũ có cách, bảo Liễu ma ma mang hai đầu bếp nữ ấy về, phân một người cho Tống thị, từ nay về sau ngày ngày làm đồ ăn cho Tống thị. Thẩm Khinh Vũ thấy Tống thị ăn ngon lành, không kiềm được giương môi cười.
Sau khi Tống thị dùng xong, Thẩm Khinh Vũ bảo tiểu nhị đóng gói hai phần điểm tâm, khi Thẩm mẫu và Tống thị chuẩn bị rời đi, Thẩm Khinh Vũ lại bị một người ngăn cản bước chân.
“Vị cô nương này, nếu người không ngại, tiểu nhân muốn mua thực đơn người mới nấu, nếu cô nương có nhiều món khác hơn ta cũng bằng lòng mua, người chỉ cần viết trình tự nấu cho ta, ta nguyện ý ra ngàn lượng bạc. Không biết ý cô nương thế nào?”
Edit: Re
Beta: Hy
Giờ phút này, Thẩm Khinh Vũ đang ngồi trong một nhã gian đối diện đường cái, uống trà xanh Lục An, nếm thử bánh xốp hoa sen và đậu hũ hạnh nhân nổi tiếng nhất nơi đây. Bánh xốp hoa sen được chế biến từ bơ rất mềm xốp và thơm ngọt, vào miệng là tan, có mùi vị đặc trưng, mà đậu hũ hạnh nhân thì trơn trượt, góc cạnh vuông vuông, xem như là thượng phẩm, món điểm tâm này không có gì để bắt bẻ.
Thẩm Khinh Vũ hiếm khi có dịp ăn uống ngon miệng, đậu hũ hạnh nhân mới ăn đã hết nửa chén, cả bánh xốp hoa sen ăn xong hai cái, mà Tống thị ở bên cạnh lại có vẻ khá chán chường, bộ dạng không mấy thích.
Điểm tâm nhỏ trước mắt không hợp khẩu vị, ngay cả vài món thức ăn tiểu nhị đem lên sau đó Tống thị cũng không nhúc nhích đũa, dưa chuột trộn gà xé sốt đỏ Tống thị chỉ dùng hai miếng, mà khi sườn sụn nấu với dưa chữ Phúc được bưng lên thì che miệng lại ngay, thiếu chút nữa nôn ra, nhìn dáng vẻ ấy, quả nhiên là ảnh hưởng từ thai nghén rất nhiều.
Thẩm Khinh Vũ ăn qua loa hai miếng rồi bảo tiểu nhị dọn đồ ăn xuống, mang chút mứt hoa quả chua ngọt lên để Tống thị nén xuống cơn nôn ọe.
Tống thị xin lỗi Thẩm Khinh Vũ:
“Thật sự xin lỗi, làm hỏng bữa ăn của tiểu muội, thấy tiểu muội rất thích thức ăn nơi này, lần sau, ta sẽ bảo quản sự trong phủ tới đây đặt món đưa vào phủ cho tiểu muội ăn.”
Thẩm Khinh Vũ lắc đầu, Tống thị hiện giờ quản lý việc bếp núc trong Thẩm phủ, coi như đã tỉ mỉ cẩn thận săn sóc mình, Thẩm Khinh Vũ và Tống thị không thân mật gì như ca ca tỷ tỷ nhà mình, nhưng nàng vẫn rất có hảo cảm với Tống thị.
“Đáng tiếc mấy đầu bếp nữ không thể theo tiểu thư cùng về, nếu không bảo họ làm hai món cho thiếu phu nhân nếm thử, nói không chừng thiếu phu nhân sẽ hợp khẩu vị.”
Liễu ma ma phụng dưỡng bên cạnh nhìn bộ dạng của Tống thị, không khỏi nhớ tới mấy đầu bếp nữ trong phủ Tướng quân được Thẩm Khinh Vũ tự mình dạy dỗ. Sau khi Thẩm Khinh Vũ trở về liền an bài tất cả đầu bếp nữ trong biệt viện của hồi môn, chưa bao giờ mang về Thẩm phủ. Liễu ma ma ăn quen món bơ cũng cảm thấy nó ngon hơn đồ ăn luộc hầm với nước, vừa lúc nương đề tài này nói hai câu.
Tống thị nghe Liễu ma ma nói vậy, có hứng thú, hỏi Liễu ma ma:
“Mấy vị đầu bếp nữ đó tay nghề rất cao sao? Nếu vẫn luôn ở bên người tiểu muội, tiểu muội không ngại đón về chứ, tẩu có thể thêm hai vị trí trong bếp, xử lý ẩm thực của tiểu muội.”
“Đó là ma ma tự mình thèm, chứ thật ra cũng không mỹ vị lắm, nhưng thấy tẩu tẩu gầy ốm như thế, muội xuống mượn chưởng quầy một chỗ làm hai món cho tẩu tẩu nếm thử vậy, cũng để ma ma đỡ thèm. Nếu tẩu tẩu nuốt trôi, vậy đón hai đầu bếp nữ đó về, chia cho tẩu tẩu một người.”
Liễu ma ma nói xong, Thẩm Khinh Vũ cũng nhớ tới hai đầu bếp nữ kia, sau khi trở về mình không muốn nhiều chuyện, Tống thị cũng rất tận tâm, ăn món nào cũng đều là tốt nhất, Thẩm Khinh Vũ không nhiều lời về chuyện phòng bếp nữa, hôm nay thấy Tống thị như vậy, ngược lại còn muốn đón hai đầu bếp nữ kia về, xem như là đáp lại một phen tâm ý của tẩu ấy cũng tốt.
Trước nay chưa bao giờ nghe nói tiểu nữ nhi còn biết làm súp, Thẩm mẫu cũng kinh ngạc, lại thấy Thẩm Khinh Vũ đã gọi tiểu nhị tới, lấy trong tay áo ra hai thỏi bạc giao cho hắn, bàn bạc một phen xong thì đi theo tiểu nhị xuống phòng bếp, Liễu ma ma cũng đi theo phía sau.
Không lâu sau, trong phòng bếp đã đầy mùi thơm của đồ, khác với những đầu bếp kia chính là, đồ ăn Thẩm Khinh Vũ làm tăng khẩu vị hơn những món họ làm nhiều, mà cách dùng nguyên liệu cũng không giống, cả việc trang trí lên bàn cũng dùng hết tâm tư, chỉ nhìn từ phía xa cũng đã cảm thấy quả nhiên hội tụ đủ ba yếu tố sắc, hương, vị.
Xương sườn ô mai, bắp cải hầm, gà viên vị chanh, bắp cải lạnh, ngó sen cắt nhỏ chua ngọt, bắp xào đều là những món ăn khai vị lấp bụng trong sinh hoạt thường ngày, trong một khắc đồ ăn vừa lên mâm theo tiểu nhị một đường từ đại sảnh đi qua để lại mùi thơm, những người mũi thính liền kéo tới chưởng quầy, mở miệng yêu cầu chưởng quầy đổi đồ ăn giống một mâm của tiểu nhị vừa rồi.
Chưởng quầy nghe vậy, vội xua tay:
“Thật sự xin lỗi, mấy món đó là khách bỏ tiền tự mình làm, không liên quan gì đến đầu bếp ở đây cả, thật sự không làm được đâu ạ.”
Lần này, người trong đại đường sôi sục……
Mà Thẩm Khinh Vũ đã cởi bỏ tạp dề trên người, theo Liễu ma ma vào lại nhã gian. Đồ ăn vừa lên bàn, chỉ nghe mùi thơm phủ đầy bốn phía ấy thôi Tống thị đã đói bụng, đặc biệt đây đều là những món khai vị thiên về chua ngọt, không dầu mỡ buồn nôn, ngay cả món xương sườn ô mai nàng cũng ăn hết ba bốn miếng, tính ra đây là lần Tống thị ăn nhiều nhất kể từ khi có thai.
Thẩm mẫu nhìn vậy, lòng tràn đầy vui mừng, chỉ nói Thẩm Khinh Vũ có cách, bảo Liễu ma ma mang hai đầu bếp nữ ấy về, phân một người cho Tống thị, từ nay về sau ngày ngày làm đồ ăn cho Tống thị. Thẩm Khinh Vũ thấy Tống thị ăn ngon lành, không kiềm được giương môi cười.
Sau khi Tống thị dùng xong, Thẩm Khinh Vũ bảo tiểu nhị đóng gói hai phần điểm tâm, khi Thẩm mẫu và Tống thị chuẩn bị rời đi, Thẩm Khinh Vũ lại bị một người ngăn cản bước chân.
“Vị cô nương này, nếu người không ngại, tiểu nhân muốn mua thực đơn người mới nấu, nếu cô nương có nhiều món khác hơn ta cũng bằng lòng mua, người chỉ cần viết trình tự nấu cho ta, ta nguyện ý ra ngàn lượng bạc. Không biết ý cô nương thế nào?”
Bình luận facebook