• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vào Nhầm Hang Sói - Cố Yên (1 Viewer)

  • Chương 28 "Mình không nhìn lầm..."

*Chương có nội dung hình ảnh
Mẹ và em gái luôn miệng thốt ra lời ngon tiếng ngọt thì vừa quay đầu khuất mắt cha lại tìm đủ mọi cách hành hạ thể xác và tinh thần cô. Quét nhà, lau nhà, rửa chén, giặt giũ phơi quần áo, chùi toilet, mát xa chân cho họ... không có việc gì họ không bắt cô làm, dù nhà đã có người giúp việc.


Cố Yên từ ban đầu có hơi ngạc nhiên, sau đó chấp nhận, rồi đến tủi thân, buồn lòng, căm hận, cuối cùng là chai sạn. Ở trong nghịch cảnh như vậy, cô ngược lại


dần hình thành tính cách lạc quan. Thay vì chán nản, cô nhận ra phải học cách tự mang hạnh phúc đến cho bản thân, không nên trông chờ vào ai cả.



Việc kết hôn cùng Ngụy Thành là chuyện ngoài ý muốn, còn có một chút đánh cược. Cố Yên cược rằng khi rời xa Cố gia cô sẽ tự do, vui vẻ, và cô đã đúng. Anh chồng này cũng biết quan tâm đến cô, chỉ một chút thôi nhưng lại giúp cô cảm nhận được sự ấm áp trỗi dậy từ tận đáy lòng, một cảm giác mà đã lâu chưa thấy.


Cố Yên đưa tay sờ lên điện thoại, cách màn hình chạm vào khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh.


“Chúc anh ngủ ngon.”


Ngụy Thành hơi dừng một chút và quay sang nhìn cô, nói:


Ngủ ngon.”




Vào khoảnh khắc anh đáp lời, trong mắt Cố Yên tràn ngập ánh sáng lấp lánh và còn mang theo hơi nước.


Ngụy Thành chưa từng dành nhiều thời gian như thế này cho bất kỳ một người con gái nào khác. Có thể nói Cố Yên khá là may mắn khi nhận được sự nuông


chiều từ một người trai thẳng thiếu tinh tế trong chuyện tình cảm như anh, để không làm cô buồn, anh đã động não nhiều hơn bình thường.


Ngụy tổng vốn không thích dùng điện thoại gọi video lắm, trừ túc thật sự cần thiết mà thôi. Vậy nhưng hôm nay, vì sợ cô vợ nhỏ buồn mà anh đã phá lệ, nói chuyện với cô hơn nửa tiếng rồi.


Nhìn nhau không biết bao lâu, hai mắt Cố Yên bắt đầu một trận chiến mãnh liệt.


Ngụy Thành dở khóc dở cười:


"Vậy mà nói không buồn ngủ?"


Cố Yên không đáp, chỉ còn lại tiếng hít thở đều đều vang lên bên tai Ngụy Thành. Anh thức đêm làm việc, không dám phát ra âm thanh, chỉ có ngòi bút thỉnh thoảng lại ma sát vào giấy trắng vang lên tiếng sột soạt rất nhỏ.


Ngụy Thành ngẩng đầu quan sát khuôn mặt của cô, lại cúi xuống xem tài liệu. Phòng làm việc của anh sáng đèn gần như cả đêm.


Khi Cố Yên tỉnh ngủ đã là tám giờ sáng, ánh nắng bên ngoài len lỏi qua cửa sổ sát đất chiếu vào trong làm căn phòng trở nên ấm áp, không khí thoáng đãng


dễ chịu.


Tiếng chuông báo tin nhắn khẽ khàng đánh thức cô.


Tay lần mò tìm điện thoại, cô mở lên xem thử thì phát hiện hôm qua cuộc gọi của cô và anh chồng dài hơn bảy tiếng. Bảy tiếng đỏ? Ông xã của cô điên rồi sao?


"Mình không nhìn lầm..."


Cố Yên choáng váng ngồi trên giường, đầu tóc rối tung.


Ngồi được một lát, cô che miệng nở nụ cười:


"Quả nhiên tình yêu sẽ làm con người ta thay đổi mà!"


Cô còn nhớ như in khuôn mặt như đưa tang của Ngụy Thành trong ngày cưới đây, thoáng cái anh đã ngoan ngoãn biểu hiện ra tố chất của một người làm


chồng rồi!


Cố Yên được một hôm rảnh rỗi, tâm trạng đang phơi phới thì nghe vệ sĩ bên ngoài gọi vào:


"Thiếu phu nhân, cô đã dậy chưa?"





20220315165231-tamlinh247.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom