• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (6 Viewers)

  • Chương 386 - Chương 386 CHỖ DỰA

Chương 386 CHỖ DỰA

Trong thời gian đó Tần Uyển cũng đến trại huấn luyện mấy lần, nhưng không thân quen như lần trước, giống như giữa họ chưa từng có cuộc nói chuyện kia...



Thời gian nhanh chóng trôi đi nửa năm, mặc dù có không ít học viên sau khi bị thương được quay trở lại, nhưng cơ thể bọn họ đều xuất hiện hiện tượng lạ, có người thậm chí đang đi lại bỗng dưng bị gãy xương đùi.



Đoàn Thiên Lâm hiểu đây chính là những người không thích ứng được với thuốc, vết thương của những người này mặc dù lành lại dưới tác dụng của thuốc nhưng chỉ là cưỡng chế lành lại, nên gây ra tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng.



Mặc dù cơ thể Đoàn Thiên Lâm chưa xuất hiện tình trạng này, nhưng anh ta cũng không muốn trở thành quân cờ của Trường Cốc Xuyên, có trời mới biết được một ngày nào đó lão nổi điên có đem mình đi làm thí nghiệm khác hay không?



Sự thật chứng minh, trừ Đoàn Thiên Lâm ra, tất cả các học viên khác đều biến mất dần, vào ngày kết thúc trại huấn luyện, ngay cả mấy học viên được coi là bán thành phẩm cũng bị Trường Cốc Xuyên phái người đưa đi, về phần bọn họ bị đưa đi đâu... đương nhiên không cần nói cũng biết.



Có lẽ bởi vì Trường Cốc Xuyên vẫn không tin Đoàn Thiên Lâm cho lắm, cho nên khi anh ta nói muốn quay về giải quyết việc riêng, Trường Cốc Xuyên đã phái Tần Uyển cùng một bán thành phẩm khác tên Ngô Dụng đi theo... Mặc dù trên danh nghĩa là trợ giúp Đoàn Thiên Lâm quay về báo thù, nhưng thật ra là giám sát, phòng trường hợp anh ta chạy trốn.



Người tên Ngô Dụng dường như rất sùng bái Trường Cốc Xuyên, coi ông ta như thần tiên sống vậy! Trong lúc nói chuyện phiếm Đoàn Thiên Lâm mới biết được, hóa ra năm đó Ngô Dụng mắc một căn bệnh quái ác, dường như tất cả các loại thuốc đều vô dụng, đúng lúc gã nằm trong bệnh viện chờ chết thì Trường Cốc Xuyên xuất hiện...



Trong mắt Ngô Dụng, người có thể cứu sống mình chính là thần tiên, cho nên Trường Cốc Xuyên bảo gã làm gì thì gã sẽ làm việc đó, không quan tâm đúng sai, hoàn toàn biến thành một tín đồ điên cuồng.



Thật ra cái gọi là chữa bệnh kia chỉ là nói ngoài miệng, bề ngoài Ngô Dụng trông như đã khỏi bệnh nhưng chỉ có Tần Uyển biết rõ, Ngô Dụng hiện tại chỉ là đang tiêu hao hết sinh mệnh của mình mà thôi...



Bởi vì Tần Uyển đã nhìn thấy nhiều người có tình huống như Ngô Dụng rồi, bọn họ cũng chỉ là công cụ của Trường Cốc Xuyên mà thôi, thậm chí có thể gọi họ là loại đồ vật dùng một lần, nhóm này bị dùng hết thì sẽ xuất hiện một nhóm khác. Mà tất cả bọn họ đều không hay biết gì, đều tưởng rằng Trường Cốc Xuyên là thần tiên đã dẫn bọn họ thoát khỏi đau khổ!



Trước đây Tần Uyển cũng đã từng có ý đồ nói sự thật cho họ nghe, thế nhưng những người này như bị tẩy não, cho dù Tần Uyển nói thế nào họ cũng không tin cô ta, cuối cùng cô ta đành từ bỏ, nếu để Trường Cốc Xuyên biết được thì không phải chuyện đơn giản.



Đoàn Thiên Lâm được khôi phục tự do cảm thấy ngay cả không khí cũng thơm ngọt diệu kỳ, nhưng khi anh ta nghĩ đến những điều tuyệt vời này vốn phải thuộc về mình thì trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận.



Khi ba người Đoàn Thiên Lâm đến công ty vận chuyển hàng hóa nhà họ Đoàn mới phát hiện Thẩm Dật đã trở thành ông chủ của nơi này... Dường như cái chết của cô em họ Thẩm Như Yên chẳng hề có chút ảnh hưởng nào tới ông chủ Thẩm mới thăng chức.

Có điều nghĩ lại cũng đúng thôi, nếu như tất cả những chuyện này đều là một kế hoạch được bố trí tinh vi... Thì giữa Thẩm Dật và Thẩm Như Yên rất có thể chẳng hề có một chút liên quan nào với nhau, thậm chí ngay cả đứa con hoang trong bụng Thẩm Như Yên cũng chưa hẳn đã dính đến Thẩm Dật.



Lần quay về này Đoàn Thiên Lâm được Tần Uyển cải trang thành một ông già tóc bạc trắng, cho dù là người vô cùng thân thiết cũng chưa chắc đã nhận ra được...



Đoàn Thiên Lâm vốn định đưa Tần Uyển và Ngô Dụng giả làm thương nhân đi mua sắm và vận chuyển hàng hóa, nhưng kết quả lại nhìn thấy ở đó dán thông báo bán nhà... căn nhà được bán chính là nhà tổ của gia đình Đoàn Thiên Lâm.



Đoàn Thiên Lâm tức giận không tìm được chỗ phát tiết, nếu không phải Tần Uyển ngăn cản có lẽ anh ta đã lao thẳng vào trong công ty vận chuyển hàng hóa mà đập phá rồi! Ngô Dụng cũng không có ý kiến gì với chuyện này, chỉ cần Đoàn Thiên Lâm nói một câu, gã nhất định sẽ là người đầu tiên xông lên phía trước.



Tần Uyển nhẹ nhàng nói với Đoàn Thiên Lâm: “Đừng nóng vội, mọi chuyện chờ chúng ta tìm hiểu xong tình hình đã rồi tính...”



Sau đó bọn họ bóc thông báo bán nhà xuống, nói với nhân viên trong cửa hàng là mình có ý mua nhà, muốn nhờ người đó dẫn họ di xem.



Người nhân viên nhìn phong cách ăn mặc của ba người mà mặt mày hớn hở, nói: “Ba vị ngồi chờ một lát, tôi đi gọi người!”



Không bao lâu sau, từ phía sau có một người trẻ tuổi đi đến, Đoàn Thiên Lâm nhìn không quen, chắc là sau khi lên làm chủ, Thẩm Dật đã đuổi hết nhân viên cũ đi.



Sau đó người trẻ tuổi này dẫn ba người họ đến nhà họ Đoàn. Vừa bước vào cửa mới thấy khắp sân mọc đầy cỏ dại, hẳn đã rất lâu không có người ở... Nghĩ lại cũng phải, nơi này trong một đêm chết mất mười mấy mạng người, chỉ cần biết phong phanh chút tin tức là đã chạy thật xa rồi, ai còn dám đến đây ở chứ?



Có lẽ chính bởi vì nguyên nhân này, cho nên giá nhà trên tờ thông báo cũng không cao, Tần Uyển cố ý hỏi người nhân viên: “Sao căn nhà này lại bán rẻ thế? Không phải trước đây đã có chuyện gì chứ?”

Vietwriter.vn

Người nhân viên kia lúng túng cười đáp: “Phu nhân thật biết nói đùa, một căn nhà tốt thế này có thể có chuyện gì chứ?! Nếu không phải gần đây kinh doanh không tốt, chủ đất sao chịu ra giá này? Tôi khuyên các vị nên tranh thủ thời gian thu mua căn nhà này đi, đến lúc đó qua tay bán lại cũng lời không ít đâu!”



Đoàn Thiên Lâm hỏi: “Không biết chủ trước của ngôi nhà này là ai? Tại sao lại muốn bán nhà?”



Sắc mặt người nhân viên biến đổi: “Mấy vị làm khó tôi rồi, tôi cũng không biết chủ trước của căn nhà này là ai? Có điều bán một căn nhà lớn như thế này có lẽ do gia cảnh chủ nhà khốn đốn hoặc là muốn chuyển nhà đi chỗ khác thôi!”



Tần Uyển cố ý lặp lại: “Gia cảnh khốn đốn? Quá không may mắn! Ông chủ, hay chúng ta xem nhà khác đi?”



Người nhân viên vội vàng nói thêm vào: “Cùng một ngôi nhà nhưng cuộc sống khác nhau, tôi nghe nói chủ cũ của ngôi nhà này đã ở đây bốn đời, mấy đời trước đều rất phát dạt, chắc hẳn tòa nhà này vượng đến đời thứ ba, bây giờ ngài mua, ở đến đời thứ ba rồi chuyển đi cũng không muộn mà!”



Đoàn Thiên Lâm cười bảo: “Cậu chàng này cũng biết nói chuyện đó! Được, tôi mua căn nhà này! Không biết tên họ ông chủ của anh là gì? Tôi là người làm ăn có quy tắc, nhất định phải biết lai lịch của đối tác thì mới yên tâm.”



Người nhân viên vội vàng nói: “Ông chủ của chúng tôi họ Thẩm tên Dật, ngài có thể nghe ngóng về công ty vận chuyển hàng của chúng tôi, kinh doanh rất có uy tín, không lừa gạt ai bao giờ!”



Đoàn Thiên Lâm gật đầu: “Công ty các anh làm ăn phát đạt như vậy không biết ông Thẩm năm nay bao nhiêu tuổi?”



Người nhân viên cười nói: “Cũng chưa đến mức ông ạ, ông chủ Thẩm của chúng tôi tuổi trẻ tài cao, năm nay mới ngoài ba mươi!”



Đoàn Thiên Lâm giả vờ giật mình: “Mới ngoài ba mươi tuổi mà đã làm ăn phát đạt như thế! Chắc hẳn phải có chỗ dựa vững chắc nhỉ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom