• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (2 Viewers)

  • Chương 503 - Chương 503

Chương 503

AO NƯỚC HÌNH TRÒN

Tiếc là ngón tay thon dài của Thạch Lỗi rất có sức mạnh, gã giữ chặt phần đuôi của con bọ ở dưới da khiến nó không có cơ hội chạy trốn…

Viên Mục Dã thấy sắc mặt bà chủ quán rất đau đớn, bèn thở dài bảo: “Đừng vùng vẫy vô ích, trả lời vấn đề của tôi, tại sao lại muốn chúng tôi uống nước ở chỗ này?”

Lúc này vì quá đau đớn nên trên người bà chủ quán đã bắt đầu xuất hiện vảy xanh, bà ta dùng ánh mắt cố sức nhìn chai nước khoáng trong tay Viên Mục Dã rồi nói: “Hy vọng… Đó là hy vọng của chúng tôi.”

Viên Mục Dã không ngờ bà chủ quán lại có thể nói ra từ “Hy vọng”, cậu tiếp tục truy hỏi: “Vậy những đứa trẻ bị đưa đi giống Tùy Quang Nam là gì đối với các người?”

Không ngờ bà chủ quán nghe xong lại nói: “Bọn họ cũng là ‘Hy vọng’…”

Lúc này A Triết đi từ ngoài cửa vào, không biết gã kiếm đâu ra một cái thùng to màu trắng có nắp đậy, gã hỏi: “Cái này thế nào? Có thể đựng con mụ này chứ?”

Thạch Lỗi nhìn qua: “Cũng vừa đấy, cho ít nước vào trong nữa, nhỡ không tìm thấy vật bị Tùy Quang Nam giấu thì chúng ta mang người phụ nữ này về nghiên cứu thử một chút…”

A Triết lấy nước trong bồn tắm vào thùng, sau đó cùng với Thạch Lỗi nâng bà chủ quán ném vào bên trong, tiếp đó gã bịt chắc chắn bên ngoài.

Viên Mục Dã thấy chiếc thùng kín mít thì lo lắng hỏi: “Giam giữ như vậy có ngạt thở chết không?”

Thạch Lỗi lắc đầu: “Chẳng sao, chết thì lại lên thị trấn bắt một con về.”

Viên Mục Dã nghe xong mà không biết phải nói gì nữa…

Sau khi ba người xác nhận bà chủ quán không thể chạy ra, họ khóa cửa phòng rồi rời khỏi nhà nghỉ Lâm Trung Các, lúc này vừa qua giữa trưa, đồ ăn vẫn còn đặt trên chiếc xe ngoài thị trấn, vì vậy bọn họ phải đi bộ ra xe ăn chút gì trước đã.

Không ngờ lúc ba người quay về, họ vô tình bắt gặp người đưa thư đang đạp xe đi qua, Viên Mục Dã và Thạch Lỗi liếc mắt nhìn nhau rồi đi theo, bọn họ muốn xem người này đưa tin đến cho những gia đình nào…

Người đưa thư là người duy nhất liên hệ với bên ngoài của thị trấn này, bởi vì những bức thư này sẽ không tự mình chạy đến bưu cục, vậy nhất định phải có người ngoài gửi đến… Nhưng bây giờ Viên Mục Dã còn chưa thể xác định tình huống của người đưa tin vào thị trấn có giống Tùy Quang Nam hay không?

Sau đó ba người bám theo người đưa thư một đoạn, bọn họ thấy cả buổi chiều anh ta lần lượt đưa tin cho vài gia đình, mặc dù nhìn từ bề ngoài, những gia đình này nhận được thư xong đều rất vui vẻ, nhưng khi quay người đi vào nhà lại là một sắc mặt khác.

Thạch Lỗi muốn xem trong những bức thư này viết cái gì, biết đâu những người đó là cùng một bọn với Tùy Quang Nam? Nhưng Viên Mục Dã lại không cho là như vậy, bởi vì theo cậu thấy, nếu thật sự giống những gì bà chủ quán đã nói, những đứa trẻ bị đưa ra ngoài là “Hy vọng”, mà kết cấu xã hội của họ lại giống với ong mật, vậy sau khi những đứa trẻ này trưởng thành, chúng sẽ thành lập tổ ong riêng của mình.

Bởi vì một núi không thể chứa hai hổ, nên khẳng định thành phố những đứa trẻ này đang ở sẽ không quá gần nhau, giữa bọn chúng cũng sẽ không có quá nhiều liên hệ…

Chuyện phát triển đến nước này, dự tính ban đầu của ba người Viên Mục Dã đã thay đổi, Thạch Lỗi và A Triết đương nhiên là nghĩ đến lợi ích tổ chức, kể cả không lấy lại được năm mươi triệu và số liệu nghiên cứu, bọn họ cũng muốn thu nhỏ mức tổn thất đến thấp nhất.

Còn Viên Mục Dã lại khác, bây giờ có một loài sinh vật chưa rõ đang xâm lấn thế giới con người, nếu như không can thiệp thì không ai có thể biết chuyện này sẽ phát triển đến mức nào, cậu không muốn vì một chút lợi ích trước mắt mà chôn vùi cả nhân loại.

Tuy lập trường của bọn họ không giống nhau, nhưng điều này không đại biểu cho họ không thể trăm sông đổ về một biển, mà Viên Mục Dã cũng biết mình bây giờ còn đang ở trên địa bàn của người ta, cậu đành đi bước nào hay bước đó, Viên Mục Dã bèn thương lượng với Thạch Lỗi xem tiếp theo nên làm gì… Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com

Ban đầu Thạch Lỗi và A Triết vẫn muốn đi vào một nhà nào đó cướp lấy bức thư, nhưng Viên Mục Dã lại đưa ra ý kiến khác, cậu muốn ba người họ quan sát thêm hai ngày, để xem bọn họ nhận được thư xong sẽ có phản ứng gì.

A Triết chắc chắn không có kiên nhẫn để tiếp tục chờ đợi, nhưng dục tốc bất đạt, vì vậy cuối cùng Thạch Lỗi vẫn đồng ý với đề nghị của Viên Mục Dã, ba người bọn họ sẽ chia nhau ra quan sát ba gia đình, nếu như bọn họ nhận được thư xong mà trong hai ngày tới không có gì khác lạ, đến lúc đó đi cướp thư cũng không muộn.

Vậy mà bọn họ không ngờ được là, ba gia đình này, hoặc là nói tất cả những người nhận được thư đêm hôm đó đều có hành động, có một thành viên trong gia đình trời tối bèn yên lặng đi ra ngoài một mình rồi tiến về phía nhà máy nước…

Trước đó họ vẫn tách ra để theo dõi ba người, chỉ một lát sau lại chạm mặt trên đường, điều khiến bọn họ thấy lạ là, mặc dù những người này cuối cùng đều đi cùng nhau, nhưng lại không hề có bất kỳ sự trao đổi nào.

Chỉ một lúc sau, đoàn người trước mặt đã đi đến cửa chính nhà máy nước, ông già canh cửa dường như đã chờ ở đó từ lâu, ông ta không nói gì mà cho ngay những người này vào… Ba người Viên Mục Dã đương nhiên không thể vào bằng cửa chính, bọn họ đi theo con đường cũ, nhảy tường mà vào.

Bởi vì sân của nhà máy hơi trống trải nên bọn họ không thể đến gần như lần trước mà chỉ có thể đứng từ xa nhìn đoàn người xếp hàng đi vào nhà máy nước…

Nhìn thấy cảnh này, Viên Mục Dã có một dự cảm là rất có khả năng những người này sẽ đi tới khu đất trống phía sau nhà máy, sau khi những người kia đã vào hết, ba người bọn họ nhanh chóng đi theo.

Ba người vào trong nhà máy rồi thì khá hơn một chút, không giống với lúc trong sân không hề có chỗ ẩn nấp, nhưng bọn họ vẫn không dám đến quá gần vì sợ đánh động những người kia.

Khi một lần nữa quay trở lại bãi đất trống kia, ba người giật mình phát hiện đám người phía trước đang xếp hàng rồi đi theo vòng tròn. Lúc trước đó Viên Mục Dã không nhìn rõ vòng tròn lớn kia là cái gì, lần này cậu đến gần hơn nên phát hiện ra nó là một cái ao nước lớn.

Viên Mục Dã thấy vậy không nhịn được mà nghĩ thầm, quả nhiên có liên quan đến nước, xem ra rất có khả năng loại bọ quái lạ này đến từ trong nước… Nhưng vấn đề là hai mươi năm trước những người ở đây vẫn còn rất bình thường, vậy thì cơ hội nào đã khiến loài sinh vật ở trong nước xa lạ này xâm lấn đến thế giới con người chứ?

Trong lúc Viên Mục Dã đang suy nghĩ lung tung, cậu thấy đám người phía trước bỗng đứng yên bên cạnh ao nước, trong tích tắc có vật gì đó như những xúc tu duỗi ra từ trong nước, cuối cùng nó thò vào miệng những người kia để thăm dò.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom